Lần đầu tiên của Lục Ninh rất đau, Hạ Đông Minh lúc bình thường cũng chẳng có bao nhiêu sự dịu dàng, anh là người đã quá quen với chốn trăng gió cho nên có chút rượu trong người rồi khi ra tay cũng không biết nặng nhẹ.
Thân thể của chàng trai bên dưới mình có làn da trắng sáng như gốm sứ, một đôi mắt đẹp có chút lơ đãng, cặp chân thon dài trắng mịn đang quấn lấy eo của anh, tựa như một chiếc lá ướt đẫm trong mưa gió, những sợi tóc ướt nhẹp dính vào bên tái, vùng trán rịn mồ hôi, hàng lông mi dài cũng khẽ run run, khuôn mặt đã nhuốm một màu đỏ dạt dào ý xuân. Đuôi mắt chẳng biết từ lúc nào đã khẽ hếch lên, từ góc độ này nhìn xuống lại cảm thấy một luồng hô hấp diễm lệ trào dâng.
Cậu nhóc này chắc là lần đầu tiên, cho nên một chút âm thanh cũng không dám phát ra, đôi chân thon trắng nhẹ nhàng co lại, trên người phủ đầy những dấu hôn chi chít. Hạ Đông Minh hôn lên khuôn mặt trắng ngần của Lục Ninh, nhanh chóng tiến quân khiến cậu cảm thấy như bản thân bị tách thành hai nửa.
“Hạ tiên sinh… đau…”
Lục Ninh bám chặt vào lưng của Hạ Đông Minh, lùi về phía sau một chút, người kia không biết là đã nghe rõ chưa nhưng lại dùng nụ hôn ngăn lại Lục Ninh đang không nghe lời, đôi môi đỏ lên rồi lại càng khiến cậu đau hơn.
Vì vậy sau đó, Lục Ninh cuối cùng cũng không kêu nữa.
Loading...
Cho dù cậu thật sự rất đau.
Cậu thất thần để mặc cho người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-dang-doan-kim-chu-cua-toi-la-ai/1800485/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.