Tịnh Kỳ vô cùng hối hận với việc mình đã tới đây gặp Ôn tổng, cô ôm một bên má đau nhức, loạng choạng đẩy cửa bước ra.
“Cô đứng lại!” Ôn tổng kéo tay Tịnh Kỳ, không cho cô đi. Tịnh Kỳ liền dùng mũi giày đạp mạnh vào chân ông ta, quyết kháng cự đến cùng.
Ôn tổng tức điên, lại tiếp tục vung tay lên, bất ngờ có một bàn tay giữ chặt cổ tay ông ta lại, đẩy ngã ông ta xuống nền nhà đồng thời đem Tịnh Kỳ che chắn ở sau lưng.
“Đừng có chõ mũi vào chuyện không phải của mày!” Ôn tổng lồm cồm bò dậy, mắng kẻ vừa phá bĩnh chuyện của ông ta.
Cứ nghĩ là một tên nhãi ranh không hiểu chuyện, Ôn tổng hùng hùng hổ hổ lao tới. Song chút khí thế của ông ta lập tức bị tắt ngúm khi bắt gặp ánh mắt sắc bén của đối phương.
Một khuôn mặt ông ta chưa từng gặp trực tiếp bao giờ nhưng đã thấy rất nhiều qua báo chí cũng như những lời truyền miệng.
“Thẩm…” Mặt Ôn tổng bỗng cắt không còn một giọt máu, môi run run không bật nổi một cái tên.
Có những người ở Hà thành này, nhất định không được trêu chọc vào nếu còn muốn yên ổn làm ăn ở đây. Thẩm Thiều Đình là kẻ đứng đầu trong số đó, Ôn tổng không biết hôm nay ông ta dẫm phải cái vận xui xẻo gì nữa, lại đụng ngay trúng hắn.
“Cút!” Ánh mắt Thẩm Thiều Đình giống như được tắm trong hầm băng, lạnh lẽo đến đáng sợ.
“Vâng… vâng…” Ôn tổng bị hắn dọa sợ, lảo đảo chạy đi.
Ôn tổng đã đi rồi, Thẩm Thiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-tong-tai-deu-bi-va-mat/1506675/chuong-21.html