“Thẩm Thiều Đình! Buông tôi ra! Đồ điên này!”
Mặc kệ sự giãy giụa của Thư Tình, Thẩm Thiều Đình vẫn kéo cô đi một cách thô lỗ. Hắn tra chìa khóa vào ổ, mở cửa, rồi đá cái rầm đóng nó lại.
Thư Tình bị lôi đến phòng tắm, ném xuống trên nền gạch lạnh băng.
“Roẹt!” Thẩm Thiều Đình xé rách bộ lễ phục trên người Thư Tình.
“Anh muốn làm gì? Bỏ ra!” Thư Tình dùng chân đạp bàn tay đang vươn người cô của hắn, song sức của đàn ông và phụ nữ có khác biệt quá lớn, sự phản kháng của cô chỉ giống như gãi ngứa cho đôi tay của Thẩm Thiều Đình, miếng vải rách nát bị hắn dễ dàng lột ra và ném qua một bên.
Dưới ánh đèn sáng trưng của phòng tắm, làn da trắng nõn với từng đường cong lả lướt cứ vậy mà lõa lồ dưới mắt Thẩm Thiều Đình. Thân thể của thiếu nữ đôi mươi xinh đẹp như một kiệt tác của tạo hóa, thế nhưng giờ đã bị vấy bẩn bởi hơi thở của người đàn ông khác.
Nhìn những dấu đỏ trên đó, Thẩm Thiều Đình nghiến chặt răng, hắn ném chiếc vòi hoa sen lên người Thư Tình.
“Tiện nhân! Tẩy sạch hết mấy thứ nhơ nhớp trên người cô đi!”
“Thẩm Thiều Đình, anh có còn là người nữa không?” Thư Tình hét lên, hai mắt vì giận dữ vì hằn lên những tơ máu. “Tôi mới là người bị hại cơ mà? Tại sao anh không tin tôi!”
Mấy lời này chẳng lọt được vào tai của Thẩm Thiều Đình, thấy cô vẫn còn ngoan cố, hắn chế ngự hai chân cô lại, sau đó chính mình trực tiếp cầm vòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-tong-tai-deu-bi-va-mat/1506659/chuong-5.html