Là đêm tân hôn, thế nhưng Thẩm Thiều Đình và Thư Tình lại phân phòng ra ngủ. Xem ra vị Thẩm phu nhân này chẳng được lòng cậu chủ tí nào. Ánh mắt của những người trong biệt thự Nam Sơn dành cho Thư Tình vốn đã khinh bỉ nay lại càng lấn lướt coi thường hơn.
“Thiếu phu nhân, không có lệnh của cậu chủ. Cô không được phép đi ra ngoài.” Lý Lạc đứng chắn trước mặt Thư Tình khi thấy cô chuẩn bị bước ra khỏi cổng.
Thư Tình đẩy Lý Lạc ra. “Tôi đi đâu là quyền của tôi chứ. Tại sao phải xin phép anh ta?”
“Đây là lệnh của cậu chủ. Cô có thắc mắc gì thì tới gặp cậu ấy.” Nói xong Lý Lạc ra lệnh cho hai bảo vệ lôi Thư Tình vào trong, bất chấp việc cô gào thét, giãy dụa.
“Thả tôi ra! Thả tôi ra!”
“Đưa cô ta vào phòng, tịch thu điện thoại, khóa cửa lại.”
Rầm! Thư Tình bị ném xuống sàn nhà, cánh cửa bị đóng lại một cách thô bạo, nó nhốt Thư Tình lại trong một căn phòng tăm tối, chật chội.
Thư Tình mở đôi mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà, Thẩm Thiều Đình điên rồi, đây là cách mà một người đàn ông bình thường đối xử với vợ của mình sao? Thư Tình không hiểu, cô cũng chỉ là người bị động trong cuộc hôn nhân này. Cô không tranh, không đoạt, nếu người Thẩm Thiều Đình muốn cưới là Thư Di, cô sẵn sàng lui về phía sau chúc phúc cho hai người. Thế nhưng chính anh ta là người đồng ý với cuộc hôn nhân này và rồi cũng là anh ta bất mãn với nó.
Một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-tong-tai-deu-bi-va-mat/1506657/chuong-3.html