Hôm sau, Hàn Cẩm lại cải trang thành Đan Khuyết để đi tới quán trọ gặp mặt những người đó. Hắn làm theo những gì Đan Khuyết nói, lại lôi kéo bọn họ nói hết ra, đến buổi tối quay trở về tìm Đan Khuyết, thuật lại toàn bộ cho y nghe.
Cứ như vậy, tới ngày thứ ba, Hàn Cẩm và những người đó ước hẹn rời khỏi Bình Dương Thành, đầu tiên đi về phía Nam, có lẽ là còn muốn chiêu mộ thêm ít nhân thủ, sau đó sẽ tìm cách đi đối phó với Vô Mi và Tam Loan.
Nếu đôi bên đã gặp nhau rồi, vậy không cần phải gây ra nhiều động tĩnh, kinh động tới người trong giang hồ nữa, bởi vậy nên họ cải trang thành một đội buôn, gặp nhau ở một nơi đã hẹn trước, chạy một đường về phía Nam. Đương nhiên Đan Khuyết vẫn không lộ diện trước mặt người khác, còn Hàn Cẩm, dọc đường đi vẫn luôn để lại ký hiệu cho y, để y âm thầm đi theo.
Buổi tối rời khỏi thành Bình Dương đầu tiên, đoàn người dừng chân ở một vùng ngoại ô.
Buổi tối, ba mươi người nhóm lửa ở vùng ngoại ô, ăn dã vị bắt trên núi và quả hái trên đường, uống nước suối ven đường. Hàn Cẩm không ăn đồ của họ mà tự mình bắt hai con chim nhạn nướng lên ăn, nước cũng là mang đi từ thành Bình Dương. Đây đều là thói quen của Đan Khuyết từ ngày còn ở Nhập Lĩnh Sơn, cho nên không ai thấy ngạc nhiên.
Hàn Cẩm ăn đồ xong, đột nhiên ngửi thấy một mùi hương, men theo mùi hương mà nhìn sang, thấy có người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-thuc-day-deu-thay-giao-chu-dang-uong-thuoc/558151/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.