Hàn Cẩm vừa đi vào, liền thấy Đỗ Húy đang ngồi chờ trước bàn.
Hàn Cẩm cười hì hì tiến lên trước: “Đỗ bá bá.”
Đỗ Húy ra hiệu bảo hắn ngồi xuống, nói: “Hữu hộ pháp đã nói với ta chuyện của con, tới đây, để ta xem một chút.”
Hàn Cẩm vội đưa tay cho ông.
Đỗ Húy kiểm tra cho hắn một chút, nói: “Ồ, là Triêu Hàn Mộ Noãn, không quá nghiêm trọng. Giải độc này cần cỏ Lam Bạch, trong cốc ta có loại cỏ này. Lát nữa ta sẽ sai người đi sắc thuốc cho con, kết hợp với châm cứu giải độc, trong lần đầu có thể giúp con giải một nửa độc tính. Thế nhưng con đã mắc độc này trong thời gian khá dài, muốn giải trừ tận gốc, phải cần khoảng năm ngày.”
Hàn Cẩm vui vẻ nói: “Vâng, vâng, cảm ơn Đỗ bá bá.”
Đỗ Húy vuốt chòm râu nhỏ dưới cằm, cười nói: “Nghe nói, con tiếc không uống thuốc giải, lại cho cái tên ma tôn Xích Hà Giáo Đan Khuyết kia uống?”
Hàn Cẩm cười cười lấy lòng ông.
Đỗ Húy lắc đầu cười: “Nếu nói cho cha con biết, nhất định sẽ mắng con ngu.”
Hàn Cẩm bĩu môi: “Cha không mắng đâu. Con dẫn Đan Khuyết về cho cha xem, nhất định cha sẽ thích huynh ấy.” Lại nói, “Phải rồi Đỗ bá bá, thân thể Đan Khuyết thế nào rồi?”
Đỗ Húy nói: “Con giúp y giải độc rồi, còn có thể thế nào nữa? Không có vấn đề lớn gì, chỉ là trước đó y bị tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch ứ đọng, mỗi ngày ta châm cứu giúp y, dùng các vị thuốc thanh trừ máu bầm trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-thuc-day-deu-thay-giao-chu-dang-uong-thuoc/558134/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.