Thoạt đầu Đan Khuyết lạnh run lên, Hàn Cẩm không biết làm sao, chỉ đành phải ôm y vào lòng giúp y sưởi ấm. Chẳng bao lâu sau, toàn thân Đan Khuyết lại bắt đầu nóng lên, từng đợt từng đợt mồ hôi chảy dài thấm ướt y phục trên người. Hàn Cẩm hoài nghi trong lúc nóng ruột mình đã phát lực quá mức, vội thu tay về, thế nhưng Đan Khuyết vẫn không ngừng đổ mồ hôi. Hắn sờ sờ trán Đan Khuyết, lúc này mới phát hiện cả người y đã nóng tới mức phỏng tay.
Hàn Cẩm muốn kêu dừng xe ngựa, Đan Khuyết lại giữ hắn lại: “Đừng gọi.” Y còn chưa biết rốt cuộc Kỷ Thư hạ độc ở đâu, cũng không biết liệu Kỷ Thư có biết y đã trúng độc hay không. Nếu như Kỷ Thư phát hiện y trúng độc, lợi thế trong tay lại càng tăng, đến lúc đó chẳng biết sẽ ép y và Hàn Cẩm làm những gì. Chẳng thà giả như không biết chuyện, xem Kỷ Thư lộ ra chân tướng gì, nắm quyền chủ động trong tay mình.
Hàn Cẩm thử nghe mạch Đan Khuyết, kỳ quái là, từ mạch Đan Khuyết không thể nhận ra y trúng độc. Hắn cảm thấy loại độc này hết sức kỳ quái, từ bên ngoài không thể nhìn ra.
Trong lúc bất chợt, Hàn Cẩm cảm thấy thân thể mình bắt đầu rét run lên.
Kỷ Thư bôi độc trên môi mình, sau đó xóa hết độc lên môi Hàn Cẩm. Sau đó Hàn Cẩm hôn môi Đan Khuyết lại truyền cho y, bởi vậy nên Hàn Cẩm cũng trúng độc. Chỉ là thể chất hắn mạnh hơn Đan Khuyết nhiều, vả lại vốn trong người hắn đã trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-thuc-day-deu-thay-giao-chu-dang-uong-thuoc/558111/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.