Tiếng vỗ tay trong phòng vang lên như sấm, cộng với hiệu ứng reo hò càng khiến bầu không khí trở nên náo nhiệt. Có khi còn sôi động hơn cả đám cưới hồi trước của cậu và Lệ Hiên.
Tâm trạng Du An Đồng dần đi xuống, hận không thể chôn sống nhân viên trong công ty mình ngay bây giờ.
Mà khoan, sao cậu phải sợ? Cậu có làm sai đâu, mắc gì sợ!
Du An Đồng từ từ mở tấm thiệp ra.
Em nói sau cái ôm này, chúng ta đừng làm phiền nhau nữa nhưng em biết không, anh không làm được. Em chiếm lấy tim anh, khiến anh từng giờ từng phút phải nghĩ về em dẫu em chẳng hề yêu anh. Nhưng như vậy đã sao, anh tình nguyện dùng nửa đời còn lại để bảo vệ em.
Từ một người rất yêu em.
Khóe môi Du An Đồng hơi run nhẹ, nội dung này có khác gì nói cậu vừa mới qua đêm với trai lạ không? Yêu cái quần!
Xem ra có người muốn chia rẽ tình cảm của cậu và Lệ Hiên nữa rồi. Du An Đồng ngẩng đầu, bối rối nói: "Em..."
Hình Lệ Hiên cười dịu dàng: "Thích không?"
Du An Đồng: "..."
Mô phật, Hình Lệ Hiên giận tới điên rồi kìa!
Có phải bước kế tiếp hắn sẽ nhốt cậu lại, không cho cậu ra ngoài rồi giam cầm play các kiểu? Cưỡng ép yêu đương thì sao?
Nhìn nét mặt Du An Đồng sượng trân, chẳng có tí vui vẻ, ý cười trong mắt Lệ Hiên cũng nhạt đi, giọng điệu có chút mất mát: "Không thích hoa hồng sao? Lần sau anh tặng em thứ khác nhé."
"Hả?" Du An Đồng ngơ ngác đáp, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-sau-khi-ket-hon-deu-that-la-thom/594577/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.