Hình Lệ Hiên bị cậu chọc đến nghiến răng nghiến lợi: "Ly hôn? Nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Hình Lệ Hiên hất tung chăn lên, duỗi tay ôm chặt Du An Đồng vào trong ngực.
Du An Đồng hệt như con sâu nhỏ, động đậy tới lui tìm cách thoát khỏi vòng tay của người nọ.
Bốp, bốp.
Hình Lệ Hiên đánh nhẹ cậu hai cái, nhẹ giọng nói: "Đừng nhúc nhích nữa, ngoan ngoãn ngủ cho tôi."
Lúc này đứa nhỏ đã say bí tỉ nào có thể phân biệt được đánh yêu hay đánh thật, Hình Lệ Hiên vậy mà dám đánh cậu, Du An Đồng lập tức gào khóc oan ức: "Hu hu hu, đau quá, đau muốn chết luôn! Số tôi khổ quá mà!"
Hình Lệ Hiên day hai bên thái dương bất đắc dĩ dỗ dành: "Tiểu tổ tông của tôi ơi, cậu ngủ giúp tôi được không? Tôi còn chưa dùng sức luôn đấy!"
Du An Đồng bĩu môi: "Vậy anh xoa xoa cục cưng đi, xoa vài cái là hết đau à."
Hình Lệ Hiên bất đắc dĩ chỉ có thể nghe theo Du An Đồng, bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa xoa chỗ ban nãy sau đó hôn nhẹ lên trán cậu một cái: "Cục cưng, ngoan."
Du An Đồng thoải mái nói: "A, ưm, nhẹ chút."
Hình Lệ Hiên bị cậu giày vò cả đêm, cuối cùng cậu mới chịu ngoan ngoãn đi ngủ. Hắn thở phào nhẹ nhõm, nhắm hai mắt lại chờ phản ứng bản thân biến mất.
Hiện tại hắn đã nhận thức rõ, Du An Đồng khi tỉnh táo đã không dễ chọc, lúc say lại càng không nói lí lẽ!
Hôm sau, đứa nhỏ vừa tỉnh đã nhìn thấy gương mặt đen thui của Hình Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-sau-khi-ket-hon-deu-that-la-thom/594570/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.