Edit: Phong Lữ
Kỷ Bách Vũ thân là gia chủ Nam Long Kỷ gia, dù trên giang hồ có người khinh thường cách hắn làm người đi chăng nữa thì từ trước tới giờ cũng không có ai dám tùy tiện ra tay khiêu khích hắn. Cho dù xưa giờ Nam Long Kỷ gia và Bắc Phượng Tưởng gia luôn bất hòa nhưng gia chủ Tưởng gia cũng sẽ không làm hắn lúng túng trước mặt mọi người. Huống hồ tiểu bối trên giang hồ, cho dù không một mực cung kính với hắn, cũng tuyệt đối không có ai dám đối xử bất kính với hắn như vậy.
Bởi vậy bỗng dưng bị đạp một cước, Kỷ Bách Vũ quả thực giận tím mặt, nói: “Thằng oắt tóc vàng kia, mau xưng tên ra!”
Cao Hiên Thần mặc kệ hắn, dịu dàng an ủi Đa Lạp trong lòng, xoa xoa người Đa Lạp. Đa Lạp chịu chút thương tổn ngoài da, thoạt nhìn tinh thần còn tốt, có vẻ không bị thương tới nội tạng bên trong. Cao Hiên Thần nhẹ nhàng thả nó lại trên đất, thấp giọng nói: “Mau trở về thôi, đừng có chạy lung tung, một chốc tao về sẽ kiểm tra kĩ hơn cho mày.”
Đa Lạp hết sức thông minh, nghe hiểu lời Cao Hiên Thần nói, nhảy lên núi nhanh như gió.
Xử lý xong con mèo, Cao Hiên Thần mới ngẩng đầu lên xem Kỷ Bách Vũ. Nhìn trang phục Kỷ Bách Vũ và kiếm bản to trong tay hắn, Cao Hiên Thần đã biết ngày thân phận của hắn: “Kỷ Bách Vũ?” Nhìn lại thiếu niên bên cạnh đang không biết làm sao: “Kỷ… Kỷ gì ấy nhở?”
Kỷ Chính Trường trợn to hai mắt: “Kỷ Chính Trường!”
“Ồ.” Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-roi-giuong-deu-nhin-thay-giao-chu-dang-pha-an/4057370/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.