Edit: Phong Lữ
Bọn họ rời phía sau núi, đi về hướng ngọn núi chính, đi tới nửa đường, lại bị một đám thiếu niên cản lại.
Những thiếu niên này chính là những hài tử bây giờ đang ở Thiên hạ luận võ đường học võ, cũng chính là hậu sinh của Cao Hiên Thần Kỷ Thanh Trạch. Những thiếu niên này, nhỏ tuổi nhất là vừa hơn mười tuổi, lớn tuổi nhất là mười lăm, lao hồng hộc từ trên núi xuống, mỗi đứa cầm đao thương côn bổng trong tay, địch ý ngập trời.
“Ngươi chính là giáo chủ của ma giáo?!”
Cao Hiên Thần hơi lườm bọn nó, nhíu mày lại.
Thiếu niên dẫn đầu là Tây Hổ Ngư gia Ngư Vãn Sinh, hắn nói: “Ma giáo yêu nhân, thả bằng hữu của chúng ta ra!” Bằng hữu nhắc tới là mười hai người thiếu niên bị Thiên Ninh giáo bắt đi kia.
Tây Hổ Ngư gia Hổ Gầm chưởng pháp độc bộ võ lâm, người luyện công phu này đều có thân hình cường tráng, nhớ tới đương gia chưởng môn Ngư Vạn Tiếu đã tuổi tóc bạc da mồi, thân hình cũng cường tráng tựa ụ thành, người khác có thể tay trái xách gà tay phải bắt vịt, hắn có thể tay trái xách bò tay phải bắt ngựa. Mà Ngư Vãn Sinh này cùng lắm mới mười hai mười ba tuổi, đã cao hơn bảy thước, cơ thịt to khỏe. Một gương mặt trẻ con nhỏ nhắn nằm ở trên thân thể này tạo cảm giác vô cùng bất cân xứng. Tây Hổ đứng đầu ở trong võ lâm, Ngư Vãn Sinh cũng là đầu lĩnh trong một đám thiếu niên này.
Kỷ Thanh Trạch cùng Tưởng Như Tinh bỗng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-roi-giuong-deu-nhin-thay-giao-chu-dang-pha-an/4057312/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.