Tháng 12, mùa đông đến, chiếc lá đỏ cuối trên cây bàng lắc lư bay theo gió. Nó đi rồi, cây bàng già trơ trụi đứng cô độc giữa khoảng sân trường rộng thênh thang.
Hắt xì----
"Trời lạnh quá, chúng ta phải mau cất đống dụng cụ này thôi" - Nữ sinh mặt nhỏ thó thở ra một làn khói trắng, cô rụt đầu trong khăn len dày ấm áp, nhỏ nhẹ nói với cô bạn thân tóc ngắn ngang vai đi bên cạnh.
Cảm nhận cơn gió lành lạnh thổi qua người, cô nàng bạn thân cũng đồng tình theo: "Ừ, phải nhanh cất nó thôi"
Hai cô gái bê dụng cụ thí nghiệm đến gần cửa nhà kho, khi họ định đẩy nhẹ cửa bước vào thì phát hiện cửa đã khoá từ khi nào. Hai người bối rối nhìn nhau, đầu tiết bọn họ xuống đây vẫn bình thường mà, sao giờ lại bị khoá rồi, còn là khoá trong nữa chứ!
"Hình như có người ở bên trong đó"
Tóc ngắn thử ghé tai lên cửa, nghe chưa được 3 giây liền mặt đỏ bừng bừng kéo áo cô bạn đi ngay khỏi chỗ đó, mặt nhỏ không hiểu nên hỏi cô có gì trong đó vậy, sao phải rời đi?
Nhưng cô bạn thân tóc ngắn cứ ấp úng mãi không trả lời rõ, bởi vì cô ta lỡ nghe phải âm thanh rên rỉ đứt quãng của ai đó, độc thân nhiều năm như cô vừa nghe qua đương nhiên biết đó là gì rồi, cơ mà biết giải thích sao với nhỏ chị em "ruột" đây ta, chẳng nhẽ nói toẹt ra là có người đang làm tình ở đó sao?
Suy đi nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-phan-dien-han-deu-tuong-bo-ta-giuong-qaq/2572361/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.