Mặt trời ló dạng, tia nắng ấm áp đầu tiên bắt đầu len lỏi qua từng chiếc lá, xua đi một phần cái lạnh của mùa đông khắc nghiệt.
Chủ nhiệm lớp đeo kính râm đen vác theo loa, đặt mông trên khúc cây, ông hít sâu một hơi vận khí đan điền.
"Các em chú ý đây, không được vứt chai hay những vật dụng thủy tinh lung tung, không xả rác bừa bãi, và điều cuối cùng cũng là quan trọng nhất, đó là không đi chơi quá xa phạm vi tôi đang đứng. Được rồi, tôi chỉ dặn bấy nhiêu thôi, các em thoải mái chơi đi, nhớ 11 giờ 30 tập trung ở lửa trại ăn uống. Hết."
Lời vừa dứt, đã có nhóm nữ sinh chờ không được kéo nhau đi đến mấy chỗ đẹp nhất trên đỉnh núi này tạo dáng trước camera điện thoại.
Nói chung cả lớp việc ai nấy làm, chơi game, đánh bài, trò gì cũng có.
Ở trong lều, Khuynh Vũ ôm Hạ Nhiên từ đằng sau, cằm tựa vai anh, chăm chú nhìn anh điêu luyện múa ngón tay trên màn hình lấy một chọi trăm trong game.
- -- You died
Thanh âm hệ thống lạnh lùng liên tiếp vang.
Nhân vật thiếu hiệp áo trắng trên lưng cắm đầy mũi tên ngất ngư theo gió ngã xuống, xuất hồn bay thẳng lên trời xanh.
Hạ Nhiên ngượng chín mặt, quay sang Khuynh Vũ vội lên tiếng giải thích: "Hôm nay ngồi xe lâu quá nên mấy khớp ngón tay hơi cứng thôi"
Nào ngờ hắn chỉ quan tâm chấm tròn tổ đội nằm trên khung chat thế giới.
"Trò chơi này tổ đội hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-phan-dien-han-deu-tuong-bo-ta-giuong-qaq/2572357/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.