Edit: Động Bàng Geii
..o0o..
Hai người trở về trường cũng đã hơn mười giờ đêm. Trong phòng ngủ theo thường lệ có một tên Lâm Lương kì đà cản mũi, nằm ở trên giường cầm ipad xem phim, lúc nhìn thấy hai người trở về, cũng chỉ ngẩng đầu lên nhìn một cái, cũng không có hỏi han gì. Mặc kệ là thế nào đi nữa, ở căn phòng này vẫn là tốt hơn ở trong bệnh viện với mùi nước khử trùng kia.
Kiều Lưu xếp đồ đạc ra, còn Chu Tử Chu thì đi tắm.
Trước khi đi tắm, Chu Tử Chu còn ở trước hộc tủ mình tìm đồ ngủ, tìm nửa ngày cũng không thấy, lúc này mới nhớ tới hôm bữa khi rời khỏi phòng cậu đã đem nó ném vào máy giặt, bởi vì phải tới bệnh viện gấp, nên cậu liền quên lấy nó ra mất. Cậu đi tới bên máy giặt nhìn một cái, quả nhiên liền thấy nó còn ở bên trong. Vì hiện tại là mùa đông, quần áo rất khó khô, mặt trời lại không thấy đâu, rốt cuộc hai bộ đồ ngủ cũng chẳng mặc được cái nào.
Kiều Lưu nhìn thấy Chu Tử Chu đứng ở trước máy giặt, một bộ dáng há hốc miệng, nhất thời có chút mắc cười, đi tới bên cạnh máy giặt nhìn một cái: “Cậu còn trẻ cơ mà, làm sao lại mắc bệnh đãng trí của người già rồi chứ, không khô nổi chứ gì, hiện tại không có đồ mặc rồi đúng không?”
Chu Tử Chu đem đồ ngủ từ trong máy giặt lấy ra, nói: “Hôm đó tới bệnh viện gấp quá liền quên béng mất chuyện này.”
Đầu ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-nhat-dinh-phai-hon-mot-cai/3232561/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.