Tề Sơ Phàm đứng nhìn thầy giáo nhỏ trở về kí túc xá rồi quay người đi về phía kí túc xá của mình.
Trước đó thầy giáo nhỏ có nhắc đến chuyện hố mới, cậu sớm đã có chuẩn bị, chính xác hơn hẳn là bắt đầu từ ngày Hàn Thanh Ngạn bỏ lỡ buổi thử âm, cậu đã chuẩn bị viết một câu chuyện mới vì anh ấy.
Chỉ vì một mình anh ấy, nói chính xác hơn, CV truyện này sau này cũng chỉ có thể là anh ấy làm.
Tề đại thần nghĩ xong xuôi thì ôm ảo tưởng tốt đẹp trở về ký túc xá.
Ly Tinh và Trương Thành Hạo ngồi đối diện giường của Tề Sơ Phàm. Thấy cậu ta trở lại thì tặng cho cậu cái nháy mắt, cười cười hỏi: "Nhìn Tề đại gia cười thế này thì hôm nay thổ lộ thành công rồi phỏng?"
Tề Sơ Phàm lau sơ qua cái mặt, thu liễm lại nụ cười nhộn nhạo như thể muốn bay lên trời rồi nói: "Tạch rồi, cơ mà tớ tin là thầy giáo nhỏ sẽ đồng ý thôi, sẽ HE thôi."
"Chúc may mắn."
Tề Sơ Phàm là dạng người khi chưa đạt được thành công thì sẽ bảo trì niềm tin cũng như phong độ của mình, hai người họ hiểu nên chỉ tận trách chúc phúc một câu rồi quay lại chơi trò chơi.
"Đợi đã nào." Biết rõ cái tình nhỏ nhen của hai thằng bạn nên khi Tề đại thần thấy Trương Thành Hạo cầm cái tai nghe đang tròng quanh cổ chuẩn bị đeo lên tai thì hiểu bọn họ sắp sửa tiến vào trạng thái "không được phép quấy rầy" khi chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-nam-than-nha-tui-deu-dang-van-chu/3273599/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.