Edit: Cẩm.
Giang Tự nói rất bình tĩnh, đôi mắt cũng lẳng lặng mà nhìn cô.
Chỉ bằng một câu, anh đã khiến Ôn Tư Ngộ như đóng đinh tại chỗ.
Trái tim nhẹ nhàng run rẩy.
Cô có hơi ngoài ý muốn, gọi anh một tiếng: "Thầy Giang? Sao anh lại ở đây?"
Giang Tự không trả lời mà chỉ dùng đôi mắt nặng nề nhìn cô: "Em không nói với tôi."
Ôn Tư Ngộ ngửa đầu nhìn anh, hơi há miệng: "Anh đóng máy rồi ạ?"
"Ừm."
"Sao em trở về lại không báo tôi?" Anh cố chấp lặp lại một lần, tựa hồ nhất định phải có đáp án mới được.
Ôn Tư Ngộ có chút không biết làm thế nào, không biết nên trả lời ra sao.
Đôi lông mi đen dài của người đàn ông hạ xuống, ánh đèn mờ hắt lại đây khiến cô mơ hồ nhìn thấy hai mắt anh có quầng thâm màu xamh nhạt.
"Em không nói với tôi..." Anh dùng ngữ điệu chậm rì rì nói: "Có phải là vì có người yêu rồi không?"
Ôn Tư Ngộ sửng sốt.
"Em có bạn trai rồi sao?" Anh hỏi.
"Em muốn ở bên cạnh người đó?"
"Em về trường cũng không báo với tôi... là bởi vì thích người đó?"
Anh liên tiếp đặt ra câu hỏi, còn lặp lại rất nhiều lần, câu nói còn có điểm lộn xộn.
Ôn Tư Ngộ rốt cuộc cảm thấy, hôm nay người đàn ông này thật kì lạ.
"Thầy Giang, anh có chỗ nào không thoải mái sao?" Cô lo lắng mà thử hỏi anh.
Người đàn ông nghe thấy cô nói vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-mot-tho-lo/2291676/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.