{Dao Dao, thằng trà xanh matcha đó vừa nhìn về phía mình phải không?}
005 tức anh ách mà chống hông.
{Chắc chắn lại nói xấu cậu rồi. Cái thứ gì đâu mà đê tiện thế nhở. Dao Dao đi ra chỗ Bùi Cảnh đi.}
"Không phải chỉ len lén hắn từ xa là được sao?" - Thiếu niên hơi nghiêng nghiêng ô một chút che cho cả 005.
{Chúng ta phải dằn mặt cái thứ lăng loàn kia. Để cho nó biết ai trà xanh hơn ai.}
Mạc Dao nghiêng đầu. Trà xanh không phải một từ xấu sao? Vì sao lại thành tiêu chí để chiến thắng rồi.
{Dao Dao sau một hồi nghiên cứu mị đã tra ra cách trị trà xanh rồi. Chính là phải trà xanh hơn nó. Theo tình tiết trong tiểu thuyết, Dao Dao phải chạy xuống sân xong vờ ngã trẹo chân để Bùi Cảnh nhìn thấy. Khóc lóc càng tốt sau đó sẽ dẹo dẹo tí thằng bad boy kia sẽ khác phải ôm cậu vào phòng y tế.}
{Dù hơi đau một xíu nhưng coi như hi sinh vì nghề nghiệp đi.}
"Vậy… để tôi đến chỗ Bùi Cảnh."
Mạc Dao ngoan ngoãn cầm ô xuống dưới. 197 nói rồi, cậu hiện tại là người đi làm, cậu phải có tâm với nghề nghiệp của mình.
{Thật ra trong truyện cũng có tình tiết nữa là nữ chính bị bóng rổ đập vào tay sau đó được nam chính bế vào phòng y tế.}
"Vì sao bóng rổ đập vào tay lại phải bế lên?"
{Thì…}
005 nghĩ một hồi cũng không giải thích được. Vì bóng rổ đập vào vai dẫn đến nữ chính xoay 360 độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-mi-deu-cham-chi-lam-them/2589386/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.