Trận chiến giữa tiên - ma đang hồi gay cấn, Ân Vô Hối định tung ra hết bản lĩnh kéo tất cả mọi người vào chỗ chết.
Giữa lúc Hoa Triệt điều tức, Sở Băng Hoàn đi ra ngoài một vòng mang theo tin tức của một năm chiến sự trở lại.
"Đạo tu và ma tu đều bị tổn thất nặng nề. Bây giờ xem ra, một là hai bên đình chiến, tính ra hoà. Hoặc là đánh nhau đến chết, không chịu dừng tay cho đến khi tất cả bị tiêu diệt hoàn toàn." Sở Băng Hoàn nói, "Tả hộ pháp đã chết, hữu hộ pháp không biết đã đi đâu, Ân Vô Hối mất trợ thủ đắc lực, một bàn tay vỗ không kêu."
Hắn ngây người một năm, nhất thời không biết nên nói gì, trầm mặc một hồi mới hỏi: "Sư phụ, bọn họ..."
"Mọi việc đều ổn." Y lấy áo khoác từ túi càn khôn ra khoác cho hắn, kẻo vừa khỏi bệnh lại nhiễm cảm lạnh, "Chẳng qua Mộ Chiêu Dao đã phải chịu đựng rất nhiều."
Hoa Triệt suy nghĩ một chút, vội vàng hỏi: "Táp Táp gặp chuyện gì?"
"Hắn không sao. Nửa tháng trước, Mộ cốc chủ giao chiến với Thập phương đà chủ. Ông bị thương nặng và vẫn đang hôn mê. Chú của ta nói rằng cho dù Mộ cốc chủ có tỉnh lại thì nửa đời sau cũng phải ngồi xe lăn."
Hoa Triệt chua xót trong lòng, ngập ngừng nói chẳng nên lời.
Ai... rồi cũng đến lúc phải trưởng thành.
Thiếu niên vô tư ngày xưa, đã đến lúc dùng đôi vai gầy để gánh vác gia nghiệp nặng nề.
"Chúng ta trở về đi!" Hắn đứng lên, đi theo y hai bước, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-deu-muon-dao-hon/1035080/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.