Hạ Phái và Lận Khinh Chu vừa nói chuyện vừa đi tới Tầm Đạo Đài, sau đó gặp ba đệ tử bản tông Kinh Hồng Tông trong rừng sam.
Mấy đệ tử Kinh Hồng Tông kia thấy Lận Khinh Chu thì tò mò hỏi Hạ Phái: "Người bên cạnh ngươi là?"
Hạ Phái sốt sắng nói: "Sư đệ mới vào đó." Còn giới thiệu từng người với Lận Khinh Chu.
Mọi người ôm quyền hành lễ với nhau rồi vui vẻ đến Tầm Đạo Đài.
Họ đến đã sớm mà Tầm Đạo Đài còn có người đến sớm hơn.
Chính là Lạc Trường Xuyên thường ngày chăm chỉ chịu khó nhất.
"Đại sư huynh!"
Mọi người cùng tiến lên chào hắn, trong ánh mắt và giọng nói đầy vẻ kính trọng ngưỡng mộ.
Lạc Trường Xuyên gật đầu với họ rồi nhìn sang Lận Khinh Chu, quan tâm hỏi: "Làm quen với mọi người hết chưa?"
"Có đệ ở đây nhất định phải quen chứ ạ!" Hạ Phái tranh công vỗ ngực một cái.
Lạc Trường Xuyên: "Thế thì tốt rồi."
Đang nói chuyện thì đệ tử bản tông Kinh Hồng Tông đã đến đông đủ, mọi người không hẹn mà cùng chào Lạc Trường Xuyên, sau đó bắt đầu đả tọa.
Mục Trọng Sơn đã từng dạy Lận Khinh Chu cách đả tọa.
Nhưng Lận Khinh Chu vẫn không thể lĩnh hội ý nghĩa sâu xa của nó.
Người khác: Hấp thu linh khí trời đất, thuận theo huyết mạch toàn thân, loại trừ tạp niệm, giữ tâm thanh tịnh.
Lận Khinh Chu: Chỉ ngồi mà thôi.
Cũng may gió mát hiu hiu, ánh nắng ấm áp, cứ ngồi bất động như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-benh-kieu-deu-tim-duong-chet-kiem-duong-song/3608885/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.