Gian phòng tĩnh mịch, chiếc lò nhỏ bằng đất sét đỏ trên bàn đun sôi nước suối mát lành trong ấm trà tử sa, bàn tay Thượng Thiện Nương Nương nổi lên ánh sáng xanh nhạt làm nguội nước đến nhiệt độ vừa phải rồi cầm ấm lên rót cho Lận Khinh Chu.
Lận Khinh Chu nhìn nàng, cảm thấy mình có quá nhiều điều muốn hỏi nhưng nhất thời không biết bắt đầu từ đâu.
Thượng Thiện Nương Nương tỏ vẻ bình thản như đã sớm đoán trước hai người sẽ gặp nhau thế này, nàng nhẹ nhàng đặt chén sứ men xanh trước mặt Lận Khinh Chu rồi ôn tồn hỏi: "Ngươi đến thế giới này bao lâu rồi?"
Lận Khinh Chu bưng chén trà nói cảm ơn, sau đó đáp: "Gần nửa năm rồi."
"Mới nửa năm thôi à?" Thượng Thiện Nương Nương đặt lại ấm trà lên lò lửa.
Lận Khinh Chu: "Mới?"
Thượng Thiện Nương Nương thản nhiên nói: "Ta đã ở đây ba mươi sáu năm rồi."
"Cái...... Cái gì......" Lận Khinh Chu nghẹn họng nhìn trân trối, kinh ngạc đến nỗi suýt đứng bật dậy.
Thượng Thiện Nương Nương nói: "Đồng hương khó tìm, chắc ngươi có nhiều điều muốn hỏi ta lắm, ngươi cứ từ từ hỏi đi, đừng gấp, ta sẽ trả lời hết cho ngươi."
Lận Khinh Chu trái lo phải nghĩ, tay phải bất an bóp tay trái, y do dự hồi lâu rồi nói: "Hỏi gì cũng được sao?"
Thượng Thiện Nương Nương dễ dãi gật đầu: "Tất nhiên rồi."
Lận Khinh Chu hít sâu một hơi, ánh mắt bình tĩnh kiên định: "Nghe nói ngài và Sí Diễm Tôn cùng đi truy bắt Vẫn Uyên Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-benh-kieu-deu-tim-duong-chet-kiem-duong-song/3608876/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.