Vẫn là gian phòng yên tĩnh tỏa hương thơm ấm áp hôm qua, Lận Khinh Chu vừa ngồi xuống trước bàn đã nghe Dung Tư Phàm hỏi mình: "Lận công tử nghĩ kỹ chưa?"
"Nghĩ kỹ rồi." Lận Khinh Chu kiên định nói, "Ta không đổi ý, vẫn muốn vào phường học thuật hợp hoan."
Dung Tư Phàm im lặng một lát rồi ngước nhìn y lạnh lùng giễu cợt: "Dễ dàng hủy hoại đời mình như vậy, ngươi đúng là ngốc quá mà."
Lận Khinh Chu tự dưng bị mắng thì xấu hổ cúi đầu không biết nói gì.
Bỗng nhiên linh tước dụi nhẹ vào mặt y, giọng Mục Trọng Sơn vang lên trong đầu.
"Chờ đến mười lăm trăng tròn đầy, đôi ta trăng sao chiếu sáng nhau."
"Hả?" Lận Khinh Chu hoang mang không biết Mục Trọng Sơn nói vậy có ý gì.
Dung Tư Phàm chỉ nghe linh tước chíp chíp mấy tiếng nên không phát hiện ra điều khác thường, nàng nói: "Được rồi, ta cũng chẳng thích khuyên người khác. Dung Họa."
Cô nương hoạt bát sôi nổi hôm qua bước ra từ sau tấm bình phong bằng ngọc thạch, nàng liếc Lận Khinh Chu một cái rồi lạnh lùng nói: "Ngươi đi theo ta."
"Vâng." Lận Khinh Chu đứng dậy lễ phép từ biệt phường chủ rồi theo Dung Họa ra khỏi phòng.
Trên đường đi Dung Họa luôn nghiêm mặt nên Lận Khinh Chu không biết phải bắt chuyện với nàng thế nào, hai người im lặng một trước một sau ra ngoài lầu để đến một gian bếp có xà gỗ và tường đỏ.
"Kìa." Dung Họa chỉ vào năm lu nước cao đến ngang eo trong bếp, "Gánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-benh-kieu-deu-tim-duong-chet-kiem-duong-song/3608854/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.