Hang núi không có ngày đêm nên Lận Khinh Chu cũng chẳng biết đã qua mấy ngày, hôm nay y chạy bộ sưởi ấm chờ cột băng biến thành cột đá, sau khi hang núi dần ấm lại mới ngồi dựa vào vách đá nghỉ ngơi.
Đúng lúc này một tiếng gọi vang lên bên tai Lận Khinh Chu.
"Tới đây."
Lận Khinh Chu ngơ ngác nhìn về hướng phát ra tiếng, đó là chỗ Ma tôn ở giữa hang núi.
"Mau lên."
Lại thêm một tiếng thúc giục.
Lận Khinh Chu biết chắc Ma tôn đang gọi mình, rõ ràng hai người cách nhau rất xa, Ma tôn cũng không hét lớn mà thanh âm kia vẫn truyền tới được.
Lận Khinh Chu chống tay đứng dậy đi đến trước mặt Ma tôn rồi nửa quỳ xuống nghi hoặc hỏi: "Ngươi gọi ta à?"
Ma tôn nhìn y: "Đem áo khoác đi đi, người của Tương Ngự Tông sắp tới rồi."
"À...... được." Lận Khinh Chu đưa tay cởi áo khoác trên người Ma tôn vắt lên tay mình.
Lận Khinh Chu không đứng dậy đi ngay mà ngập ngừng nhìn Ma tôn, một lát sau mới do dự mở miệng: "Tên ta là......"
"Ta biết ngươi tên gì." Ma tôn ngắt lời Lận Khinh Chu.
"Gì cơ?!" Lận Khinh Chu kinh ngạc.
Sao Ma tôn lại biết được tên y?
Chẳng lẽ khi thân thể này còn đang bị hệ thống điều khiển đã từng quen biết Ma tôn?
Vì vậy nhiệm vụ giúp hắn về nhà mới liên quan đến Ma tôn sao?
"Kinh ngạc thế làm gì?" Ma tôn nói, "Chẳng phải ngươi nói mình là Aba Aba sao, nhưng tên này nghe lạ quá, họ của ngươi à?"
Lận Khinh Chu: "......"
A cái bép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-benh-kieu-deu-tim-duong-chet-kiem-duong-song/244688/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.