17
Lâm Nhiễm gắt gao bám vào cột giường: Đừng mơ tưởng, ta không đi.
Sư huynh: Sư đệ ngoan, chẳng lẽ ngươi không muốn vụ án này nhanh chóng kết thúc sao?
Lâm Nhiễm đầu lắc như trống bỏi.
Sư huynh tặc lưỡi một tiếng, lấy tay kéo Lâm Nhiễm, xem ra là định dùng sức ép người đi.
Lâm Nhiễm quyết tâm, cắn răng một cái, thẳng thắn: Sư huynh hãy nghe ta nói! Thật sự ta không phải sư đệ của ngươi, ta từ tương lai xuyên việt đến đây, xuyên việt ngươi hiểu không? Nghĩa là hồn phách của ta và sư đệ ngươi trao đổi cho nhau, ta vốn dĩ không biết dùng đao ta chỉ là học sinh ta sẽ hại chết hai chúng ta…
Sư huynh trừng mắt nhìn hắn một cái, quyết định thật nhanh điểm huyệt hắn lại, không kiên nhẫn nói: Đừng ồn ào.
Lâm Nhiễm khàn cả giọng: Ngươi đừng không tin, ta chứng minh cho ngươi xem! Ngươi muốn biết cái gì? Bảng nguyên tố hóa học ngươi hiểu không? Ba định lý Newton lớn ngươi biết không? Ta thật sự đến từ thế giới kia!
Sư huynh lại ba ba hai phát điểm á huyệt của Lâm Nhiễm: Sư đệ, cái tật xấu ăn nói bừa bãi này của ngươi phải sửa đi, lần trước ngươi còn lừa ta bảo ngươi là thần tiên hạ phàm đâu.
Lâm Nhiễm liều mạng muốn lên tiếng: Ô ô…
Sư huynh khiêng hắn lên đi: Đừng đùa nữa, sư huynh ta ăn muối so với ngươi còn nhiều, sao lại bị ngươi lừa được.
Vì thế Lâm Nhiễm liền bị sư huynh khiêng trên vai, đuổi theo Cơ Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-giao-nam-vung-deu-lo-tay/2032459/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.