CHƯƠNG 20
Từ sau đêm đó, Hoa Tiểu Mạc liền thay đổi, nơi nơi cẩn thận từng li từng tí, vâng vâng dạ dạ, thận trọng từ lời nói đến việc làm, cũng không còn không kiêng nể gì nở nụ cười nữa, trông thấy Lạc Cửu Tiêu giống như là chuột thấy mèo, cụp đuôi chạy trốn, trốn không xong liền cúi thấp đầu ăn nói khép nép, ngay cả cái nhìn thẳng cũng không nhìn Lạc Cửu Tiêu một cái.
Lần đầu cho là thiếu niên giả bộ, Lạc Cửu Tiêu nói châm chọc, thậm chí đánh nghiêng chén trà, nước trà mới vừa pha toàn bộ đổ vào trên người thiếu niên, kết quả đối phương không sảo không nháo, chỉ run rẩy thân mình cắn chặt môi thừa nhận loại đau đớn này.
Về sau y biết thiếu niên thay đổi, đại khái chắc là sợ ngu luôn rồi…
Lạc Cửu Tiêu cũng không có đặt bao nhiêu lực chú ý trên người cái thiếu niên có cùng loại bớt hình cánh hoa với y kia, bởi vì ngày huyết tế đến, ma khí trong cơ thể y đã vô pháp áp chế, hạ phó hầu hạ liên tiếp chết trên tay y, nhưng khát vọng đối với máu tươi căn bản không chiếm được thư giải.
Một buổi tối trước ngày huyết tế, toàn thân Lạc Cửu Tiêu mọc đầy đồ đằng*, cùng một dấu vết trên tường đá mà ra, lại càng thêm rườm rà quỷ dị. [đồ đằng: có nhiều nghĩa như tô-tem (biết thua liền),vật tổ (@@),nhưng ở đây là chỉ mấy hình ảnh ngoằn ngoèo như hình xăm ý nha~ ]
Y đã thất lạc lý trí, làn sóng hung ác đánh sâu vào huyết dịch toàn thân, muốn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-khong-den-may-phat-cuc-hoa-lien-ngua/875796/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.