Ảnh vệ Trương Tam mặt không thay đổi mà cự tuyệt: “Không được, lão gia đã dặn rồi, hôm nay trước khi thiếu gia làm xong bài tập thì không được đi.”
Tiểu thiếu gia cầu xin: “Chỉ một canh giờ thôi, nhanh lắm.”
Ảnh vệ nói ý sâu xa: “Một canh giờ không ít đâu, đủ chép được mười thiên cổ văn đấy.”
Đôi mắt tiểu thiếu gia hơi chuyển động, lắc lắc tay áo ảnh vệ, chớp chớp mắt, giọng mềm nhũn: “Vậy nửa canh giờ nha, cho ta ra ngoài đi mà thị vệ ca ca ~”
Ỷ vào việc mình có gương mặt đáng yêu nên thường tiểu thiếu gia muốn cái gì sẽ dựa vào bán manh.
Đôi mắt ảnh vệ hơi cong lên, nhìn chăm chú vào tiểu thiếu gia đang bán manh một lúc. Mắt thấy đã chiếm đủ tiện nghi, cũng không chịu châm chước, còn học ngữ khí mềm mại làm nũng của tiểu thiếu gia đáp: “Thị vệ ca ca hổng cho đâu ~”
Tiểu thiếu gia trong nháy mắt trở mặt: “Vậy ta thu hồi câu vừa mới nói kia.”
Ảnh vệ mặt dày: “Nhưng mà thị vệ ca ca của ngươi đã nghe thấy gòi nha~”
Tiểu thiếu gia: “….”
Tên ảnh vệ này so với những thị vệ đến canh chừng mình lúc trước thì công phu rõ ràng cao hơn rất nhiều. Tiểu thiếu gia hết cách, tức đến nhảy dựng!
Ảnh vệ buồn cười, ngữ điệu khôi phục như thường, hỏi: “Thiếu gia ra ngoài làm gì?”
Tiểu thiếu gia ngẩng đầu lên, khoanh tay lại khinh thường nói: “Có nói ngươi cũng không hiểu đâu.”
Ảnh vệ: “Nghe lão gia nói, suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-idol-deu-tu-boi-den/1961101/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.