Nửa đêm, Khương Ninh đưa Tống Cẩn đến trước cửa Phó phủ. Tống Cẩn còn chưa biết sẽ đi đâu, Khương Ninh đã nói: “Đó là nơi tốt như Thương Nam sơn vậy, chàng nhất định sẽ thích nơi đó.
Tống Cẩn tin tưởng gật đầu, đi mấy bước lại quay đầu lại nhìn, trong mắt ý tứ rất rõ ràng: Cẩn thận, nàng phải nhanh nhanh đến đón ta.
Khương Ninh thầm hít một hơi: “Ta tuyệt đối không nuốt lời, xong chuyện sẽ đến đón chàng.”
Hai mắt Tống Cẩn miễn cưỡng cong lên, quay người vội vã tiến vào phủ. Khương Ninh nhìn bóng hắn vụt đi, rất nhanh đã biến mất, trong lòng chợt trống rỗng. Nàng đứng tại chỗ hồi lâu mới quay người về phủ tướng quân.
Ở trong phòng thầm nghĩ có lẽ Tống Cẩn đã đi cùng Phó Dung rồi, lại nghĩ muốn đi đoạt hắn về, do dự hồi lâu lại ngồi xuống, ngồi đến tận sáng hôm sau.
Sắc trời âm trầm hơn hôm qua nhiều, quả nhiên không tới nửa canh giờ mưa đã đổ xuống, Khương Ninh lo lắng Tống Cẩn đi đường gian nan, đang bất an thì ngoài cửa truyền đến tiếng Khương phu nhân: “A Ninh, Hứa cô nương đến rồi.”
Hứa Vô Diểu đến rồi? Trong kinh thành xảy ra chuyện? Khương Ninh nhăn mày bước ra gặp Hứa Vô Diểu, biết lần này nàng đến là thay Tống Hoành truyền tin.
Trong thư Tống Hoành nói Tây Nam có biến, e sẽ có loạn, muốn Khương Ninh dẫn Tống Cẩn nhanh chóng hồi kinh. Thư viết đơn giản nhưng nàng rất rõ ràng, nàng hiểu loạn này có ý gì, mà Tây Nam loạn lên chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-hoang-hau-deu-do-danh-tram/3351754/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.