Chúng phi im lặng rồi.
Thường Nhạc vào trong rất lâu vẫn chưa ra.
Khương Ninh bước nhanh đến trước cửa điện, vừa mở miệng đã biến không khí trở nên sóng gió: “Mấy ngày trước thần thiếp nghe lời bệ hạ thỏa hiệp, không có đến Từ An cũng, chẳng lẽ giờ bệ hạ lại còn muốn tiếp tục thỏa hiệp?”
Nàng còn dám nhắc đến Từ An cung!
Đám chúng phi sắp điên lên rồi!
Rất nhanh, cách cửa điện, thanh âm nhẹ nhang của Tống Cẩn đáp: “Nàng nghe lời, trẫm rất thích.”
“Nhưng thần thiếp không thích. Bệ hạ rốt cuộc có đồng ý hay không này?”
Không khí căng thẳng lắm rồi.
Chúng phi đã hiểu cái gì gọi là được sủng mà kiêu rồi!
“Đồng ý.” Trong điện truyền ra tiếng nói.
Tất cả: “….!!!”
Chúng phi cả kinh, kể cả Thường Nhạc cũng ngây ra, bệ hạ, bệ hạ đồng ý rồi? Y không phải là không ra khỏi Thái Hòa cung một bước sao! Khương Ninh cũng ngạc nhiên lắm, ngơ ngẩn một lúc mới phản ứng lại.
Chúng phi ngược lại kích động lắm rồi! Cmn thật kích thích a! Xoay chuyển tình thế a! Có hy vọng a! Rốt cục cũng được gặp bệ hạ! Dù cho bệ hạ có mang mặt nạ thì cũng là bệ hạ a!
Trong điện, Tống Cẩn đưa tay hướng về cửa điện, nơi ấy không biết có bao nhiêu là vết xước, đều là do hắn mỗi đêm cô đơn dùng dao găm khắc lên: “Trẫm đồng ý cùng nàng đêm dài cùng nhau tản bộ dưới trăng.”
Khương Ninh như nghe được thanh âm bi thương của Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-hoang-hau-deu-do-danh-tram/3351711/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.