Mễ Lạp thành công nhận được vai chính trong bộ phim “Mèo cầu phúc”, đặt bước chân đầu tiên để tiến vào giới điện ảnh.
*Tôi là một con mèo mà định mệnh sẽ trở thành ảnh đế!* Mễ Lạp hăng hái huơ huơ chân mèo.
Tích Bạch Thần nhét một con cá khô nhỏ vào miệng cô.
“Tích Đại, không ngờ anh lại là người nuôi chú mèo nhỏ này.” Lam Phỉ vừa dùng cơm một cách tao nhã, vừa nở một nụ cười từ mẫu với Mễ Lạp.
Tích Bạch Thần rút một tờ khăn giấy, gấp lại hai lần, sau đó đưa tới trước mặt Mễ Lạp, Mễ Lạp xáp mặt tới, lau sạch vụn thức ăn trên miệng.
Lam Phỉ: “…”. Bị gương mặt đáng yêu đó đả thương, cục thịt gà trên đũa cô rớt lúc nào không hay.
*Lão Bạch, nước.* Mễ Lạp dùng chân bấu lấy cánh tay anh.
Thế là Tích Bạch Thần rót cho cô một cốc nước, còn nhét thêm cái ống hút, đặt bên cạnh cô.
Mễ Lạp ngồi dựa vào ghế sô pha như một pho tượng Phật, hai châm sau ôm đáy cốc, hai chân trước ôm thân cốc, miệng cắn ống hút, uống nước một cách vui vẻ.
Trời ơi, đúng là một con mèo thần!
Lam Phỉ kích động lấy điện thoại ra, quay một video về cảnh chú mèo nhỏ uống nước, sau đó đăng lên internet, nhân tiện còn tag cả “Chưa bao giờ ló mặt – Tích Đại”.
Thảo nào Tích Đại lại trở thành mèo nô, một chú mèo thần như thế này, cho cô một đàn cô còn thấy chưa đủ!
Ăn cơm xong, Tích Bạch Thần tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-di-ngu-deu-xuat-hon/2790240/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.