Lâm Dữu cũng không chắc Trì Uyên đùa hay thật, cô vội nói: “Sân khấu anh Tần Vĩ chuẩn bị cẩn thận như vậy sao có thể tiết lộ sớm được, bản thân em cũng là thí sinh, hiểu rõ loại tâm trạng vất vả khi chuẩn bị sân khấu này. àm như vậy thật sự không tôn trọng anh ấy, cũng không tôn trọng sân khấu.”
Có lẽ do quá đồng cảm, nên ngữ khí Lâm Dữu có chút kích động.
Sau khi nói xong, cô mới giật mình nhận ra mình có phải nói quá không, cô là ai mà dám chỉ trích Trì Uyên chứ?
Nhưng Trì Uyên lại không hề tức giận, ngược lại còn cười khẽ một tiếng: “Em nói đều đúng.”
Câu nói dịu dàng của anh khiến Lâm Dữu lập tức phản ứng lại, cô buồn bực hỏi: “Vừa rồi đàn anh đang đùa ạ?”
Trì Uyên cười hai tiếng: “Xin lỗi, không biết em sẽ nghiêm túc mắng tôi như vậy, nhưng chuyện như thế này vẫn là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm, quả thật có chút mới mẻ.”
Lâm Dữu nghe vậy thầm thở phào nhẹ nhõm, biết Trì Uyên nói đùa là được.
“Nghe giọng nói của em là lo lắng tôi thật sự là người xấu sao?” Trì Uyên cười hỏi.
Lâm Dữu mím môi, không biết trả lời thế nào.
Trì Uyên chậm rãi mở miệng: “Xem ra đúng là vậy, ấn tượng của tôi trong lòng em xấu như vậy.”
“Không phải!” Lâm Dữu vội vàng giải thích: “Vừa rồi em chỉ là bị dọa cho sợ hãi cho nên mới…”
“Tần Vĩ đang luyện tập ở phòng bên cạnh, nếu không tôi chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-rung-dong/3477303/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.