Dì Lan nhìn Khương Bích Tuyết xuống tới, nói: " Thiếu phu nhân, tôi có phơi chút trà hoa hồng, tôi pha một ly cho cô ủ ấm thân thể."
" Vâng."
Dì Lan bưng chén canh gừng không vào bếp, đi ngâm một chén trà hoa hồng cho Khương Bích Tuyết.
Hàn Thanh Từ nhìn Khương Bích Tuyết: " Em hẳn là nên uống một chén canh gừng."
" Tôi không có mắc mưa."
" Uống cũng không có hại."
Khương Bích Tuyết nói: " Dù sao không uống cũng không sao, quá trình uống chính là chịu tội."
Hàn Thanh Từ đè ép cười: " Vậy sao em không quan tâm tôi cũng phải chịu tội như vậy."
Khương Bích Tuyết lại nói: " So với cảm mạo, uống một chén canh gừng như vậy, không coi là chịu tội."
Cô thật biết cách ăn nói, Hàn Thanh Từ phát hiện anh nói không lại cô.
Dì Lan bưng một chén trà hoa Hồng cho cô, cô bưng ra cửa ngồi. Vừa mưa xong nên bầu trời xanh như được giọt rửa, một có một đạo nhàn nhạt cầu vồng ở phía chân trời.
————-
[ Ngự tiên truyện] khởi động máy hơn một tháng, quay chụp đã hoàn thành bốn mươi phần trăm, đạo diễn nghĩ giữa tháng mười đi quay ngoại cảnh, cho nên trung thu không được nghỉ, phải quay cho kịp tiến độ.
Khương Bích Tuyết mấy ngày nay do dự thật lâu, tiến độ bên đoàn làm phim rất chậm, nếu cô lúc này xin nghỉ phép đến hết trung thu có vẻ không được tốt cho lắm.
Nhưng cái tính khí kia của cha cô, ông đã nói muốn để cô cùng Hàn Thanh Từ về nhà ở qua trung thu, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-muon-cung-dai-lao-ly-hon/1106110/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.