Hàn Thanh Từ cũng coi như là làm người tốt tới cùng, tới cửa nhà rồi còn ôm cô vào phòng.
Dì Lần nhìn Khương Bích Tuyết bị ôm, cho rằng xảy ra chuyện gì: " Thiếu gia, thiếu phu nhân bị sao vậy?"
Khương Bích Tuyết mở miệng nói trước khi Hàn Thanh Từ trả lời: " Dì Lan, không có việc gì, chỉ là trật chân một chút."
" Như thế nào lại không cẩn thận như vậy? Bị thương có nghiêm trọng không?"
" Không nặng."
Hàn Thanh Từ ôm Khương Bích Tuyết hướng sô pha đi tới, nói với dì Lan: " Lấy hòm thuốc lại đây ."
" Vâng." Dì Lan xoay người đi lấy hòm thuốc.
Hàn Thanh Từ đem Khương Bích Tuyết đặt trên ghế sô pha, ngồi xổm xuống quỳ một chân xuống đất, đem giày cao gót của cô cởi ra.
Khương Bích Tuyết đột nhiên muốn nhìn một chút, anh rõ ràng là không yêu cô vợ mới cưới này, vậy tại sao có thể làm được đến trình độ như này, cho nên cả quá trình cô cũng không ngăn cản anh.
Dì Lan đi lấy hòm thuốc quay trở lại, từ bên trong lấy ra thuốc nước đưa cho anh.
Khương Bích Tuyết nửa nằm nửa ngồi tựa trên sô pha, nhìn động tác của Hàn Thanh Từ giống như là xem diễn giống nhau.
Anh thế nhưng không chê, đổ rượu thuốc lên lòng bàn tay chính mình , giúp cô thoa thuốc lên chân.
Khương Bích Tuyết cắn răng nhịn đau, nhìn anh , đột nhiên khẽ cười.
Hàn Thanh Từ nhìn cô: " Cười cái gì?"
" Tôi đã từng xem qua cảnh tượng như vầy trong phim thần tượng, đột nhiên nhớ tới, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-muon-cung-dai-lao-ly-hon/1106108/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.