Sau khi Mễ Nhạc khôi phục lại, nghe được tiếng thở dài.
"Là cái rồi, là Omega chỉ mong không kéo chân bọn này."
"Vốn dĩ cho rằng cũng sẽ là Alpha, không nghĩ tới..."
"Nhìn qua đã không thấy giống Alpha rồi."
Đồng Dật ở bên cạnh nghe được bọn họ bàn luận liền không vui: "Cái miệng mấy người sinh ra để làm gì mà thốt ra lời khó nghe như vậy. Anh đây dùng để ăn cơm còn các cậu dùng để phun cứt hả, đều cmn cút hết cho tôi!"
Hiện tại ở khu căn cứ, Đồng Dật là dị năng mạnh nhất, ở cái thời kỳ trời rung đất chuyển này, mỗi người đều hy vọng có thể sống sót.
Việc liên quan đến tính mạng, dục vọng sinh tồn mãnh liệt lên ngôi, sẽ không để ý tôn nghiêm như trước kia. Hơn nữa cũng không để ý quá nhiều như trước nữa, thái độ ác liệt cũng sẽ không bày ra với kẻ mạnh.
Tất cả mọi người lập tức lật mặt nịnh bợ, biết điều không chọc giận hắn nữa, cười ha hả mà nói.
"Nếu là O, có một A bảo vệ thì có thể, chỉ cần cậu đánh dấu cậu ta là được."
"Chính là như vậy, là như vậy, chúng ta không có ác ý, các cậu trò chuyện trước đi."
Đám người kia rời đi, Mễ Nhạc lại cuộn thân thể lại không chịu nhúc nhích.
Cậu không thích như vậy...
Tại sao cậu lại là Omega chứ?
Lòng tự trọng của Mễ Nhạc rất mạnh, tính cách cũng rất háo thắng, thích hơn thua nên không muốn bại bởi bất kỳ ai.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-mo-thay-ke-thu-khong-doi-troi-chung-tha-thinh-toi/3543847/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.