Khi Đồng Dật có thể tự chủ, hắn đã ngồi ở quán bar, ở bên cạnh Mễ Nhạc.
Mễ Nhạc chống cằm nhìn đám người, dường như đang tìm kiếm mục tiêu.
Đồng Dật lập tức cảm thấy khó chịu, hỏi Mễ Nhạc: "Cậu đến nơi này làm gì?"
"Tôi muốn suy nghĩ cẩn thận một chút..." Mễ Nhạc trả lời được một nửa, đã bị Đồng Dật cắt ngang.
"Chưa tìm được án, nên quyết định tới đây tìm trai bao hả? Thời điểm cậu muốn suy nghĩ cẩn thận, có phải sẽ biến ra một giấc mộng rồi ngủ với tất cả đàn ông con trai ở thành phố H không hả?"
Mễ Nhạc liếc Đồng Dật một cái, sau đó trả lời: "Thật ra sau khi tôi nói thẳng với cậu, cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi. Tôi cảm thấy có khả năng tôi không thích cậu, chỉ là luôn mơ thấy cậu, cho nên mới nghi ngờ mình thích cậu."
"Sao lại vòng vo như vậy?" Đồng Dật cảm thấy hắn thà đi giải một bài toán tiểu học còn hơn.
"Cho nên tôi muốn thử xem, ở trong mơ tìm một người hợp gu. Sau đó phóng thích một chút, nói không chừng tôi sẽ không nhớ thương cậu nữa đâu? Nếu tôi được thỏa mãn trong mơ, tôi sẽ không bao giờ mơ thấy cậu nữa? Thế giới này có rất nhiều người đẹp trai tốt đẹp. Tôi sẽ không đến mức chỉ thích cùng cậu yêu đương ở trong mơ đâu nhỉ. Dù sao đều là mơ, cùng ai mà không phải là mơ chứ?"
Đồng Dật nghe Mễ Nhạc nói vậy, vô cùng tức giận, đặc biệt là Mễ Nhạc nói rất đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-mo-thay-ke-thu-khong-doi-troi-chung-tha-thinh-toi/3543842/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.