Lông tơ trên người Đồng Dật đều dựng lên.
Hắn cũng không ngốc, nháy mắt liền hiểu.
Nuốt một ngụm nước bọt, quay đầu nhìn về phía Mễ Nhạc, nháy mắt biến thành nhỏ giọng hỏi: "Cậu là tài xế già(*) hả?"
(*) Tài xế già ở đây nghĩa là người sành sỏi hoặc nghĩ nhiều ba cái chuyện tà râm.
"Ba chuyện này mà không có hiểu biết, cậu nghĩ tôi làm sao sống nổi trong giới giải trí hỗn loạn hả?"
"Giới giải trí hỗn loạn thì sẽ hiểu biết ba cái này sao?"
"Tôi từ lúc nhỏ đã được giáo dục giới tính về ba cái chuyện này rồi, đến khi hơi hiểu chuyện, đã dạy cả việc giữa con trai làm tình như nào, cần chú ý cái gì, còn có rất nhiều cách dự phòng bệnh tật."
Trong nhà Đồng Dật không dạy cái này.
Ba Đồng giáo dục Đồng Dật theo cái phong cách muốn đấm thì đấm, thích đá liền đá, nhưng mấy năm gần đây đã tốt hơn rồi. Bởi vì ba Đồng hiểu nếu chọc cho Đồng Dật tức giận, ông ấy không có khả năng đánh thắng được Đồng Dật.
Mễ Nhạc nói xong, Đồng Dật thật là được mở rộng tầm mắt.
Nhìn Đồng Dật trợn mắt há hốc mồm, Mễ Nhạc lại uống rượu, đồng thời quay đầu hỏi Đồng Dật: "Cậu uống cái gì? Tôi mời cậu."
"Làm sao nữa? Lần trước ăn quỵt, lần này uống quỵt hả?"
"Không, tôi có tiền, haizz, mất cái này được cái khác."
"..." Ý gì? Nếu hỏi có thể gọi hay không thì nghe có vẻ không được văn hóa cho lắm nhỉ?
Đồng Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-mo-thay-ke-thu-khong-doi-troi-chung-tha-thinh-toi/3543816/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.