Lúc Mễ Nhạc và Tả Khâu Minh Húc đến sân bóng chuyền thì thấy cả đội đều đang nằm trên mặt đất, tư thế giống nhau, nhìn cực kì quyến rũ.
Cả người bọn họ nằm trên đất, một chân co lên, dùng hai tay ép đầu gối, nếu lộ ra thêm bả vai nữa thì chính là dáng vẻ dụ hoặc điển hình hay thấy trong phim truyền hình.
“Hình như là đang căng cơ.” Tả Khâu Minh Húc thấy Mễ Nhạc hơi sửng sốt nên nhỏ giọng giải thích.
“Tôi biết.” Mặt vẫn vô cảm.
“Dù đã biết nhưng tôi vẫn thấy mắc cười.”
“...” Mễ Nhạc cũng muốn cười nhưng nhịn rất tốt.
Đồng Dật vừa thấy hai người đã lập tức nhảy dựng, sức bật kinh người, không thèm chống tay đi tới chất vấn Mễ Nhạc: “Cậu không muốn để yên có phải không?”
Mễ Nhạc lại muốn đến chỗ bọn họ mách huấn luyện viên đúng không?
“Phần công việc của chúng tôi đã làm xong. Nếu không muốn phối hợp thì trận bóng này các cậu cứ tự đi mà đấu một mình.” Mễ Nhạc lạnh giọng đáp, vốn dĩ cậu cũng không muốn tham gia.
Đồng Dật nhận ra mình đã hiểu lầm, gật đầu rồi gọi: “Lý Hân.”
Lý Hân lập tức đứng dậy lại đây, cười haha nhìn hai người nói: “Tới rồi, ờm… để tôi rót nước cho các cậu?”
“Không cần, nói mấy câu rồi đi liền.” Mễ Nhạc trả lời.
“Được, các cậu đã đến đây thì chính là rồng đến nhà tôm! Rồng đến nhà tôm á!”
Tả Khâu Minh Húc bị hai mét mốt chọc cười, đi theo hai mét mốt đến chỗ ghế ngồi, nói về công việc bên họ rồi hỏi ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-mo-thay-ke-thu-khong-doi-troi-chung-tha-thinh-toi/168385/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.