Từ chuyện phiếm có thể thấy được, đại ca của họ nguyên lai là cái tội phạm tàn bạo.
Xem ra tên thợ săn kia là ngày hôm qua mới tới thế giới này, hiệu suất làm nhiệm vụ rất nhanh.
Nguy Dã làm bộ tò mò, hỏi lão Hùng Tịch Uyên là dị năng gì.
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Lão Hùng cười ha ha nói: “Đại ca rất lợi hại, ngươi đừng nhìn ta lưng hùm vai gấu, ta cùng sáu người bọn họ đều đánh không lại đại ca.”
“Lợi hại như vậy a.” Nguy Dã cười cười, nhìn về phía ngoài cửa sổ xe.
Xe đã ra khỏi thành thị, đi trên quốc lộ, hàng cây hai bên che trời. Thực vật ở mạt thế biến dị, sinh trưởng tốt, có độc tính.
Cơm trưa là bánh quy cùng giăm bông, đây cũng là nguyên nhân Nguy Dã lựa chọn đi theo bọn họ, ít nhất tạm thời bảo đảm được có ba bữa cơm.
Ngồi xe một buổi sáng, thời điểm nghỉ ngơi giữa trưa, tất cả mọi người xuống xe đi bộ chung quanh.
Nguy Dã đi đến dưới cây, dùng dị năng rửa tay.
Hắn rửa thật sự tinh tế, ngón tay nhỏ dài trắng nõn đan xen lẫn nhau, móng tay sạch sẽ, dưới ánh mặt trời như ngọc.
Sấu Hầu ngồi ở một bên uống nước, nhìn hắn, ánh mắt liền không chuyển động.
“Con cái nhà giàu không giống chúng ta.” Sấu Hầu nhéo bình nước lầm bầm lầu bầu: “Tay thật trắng.”
“Sấu Hầu tật háo sắc của ngươi càng ngày càng nghiêm trọng.” Người bên cạnh nghe thấy được cười nhạo: “Hiện tại xem nam nhân cũng có thể hứng thú đến vậy?”
“Hiện tại nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/465768/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.