Quán bar ngầm, xa hoa truỵ lạc, bóng người đong đưa, muôn màu muôn vẻ, bầu không khí ồn ào náo nhiệt.
Nơi này là vùng đất xám gần tinh cầu, các thế lực khắp đan xen khó gỡ, ngư long hỗn tạp.
Louis lần đầu tiên đặt chân tới nơi này, ngồi ở trong một góc bất động thanh sắc đánh giá chung quanh.
Khi người phục vụ tới bán rượu, y cũng gọi một chai giống với mọi người, người phục vụ thấy y chỉ lo ngồi, không có tâm tình săn diễm, thậm chí chẳng thèm nhìn vũ nữ múa thoát y nóng bỏng trên sân khấu, cười nói với y: "Lát nữa chỗ chúng tôi sẽ có người mới biểu diễn, nếu thấy hứng thú có thể tới ủng hộ."
Louis tùy ý "Ừ" một tiếng, ánh mắt nhìn về phía sân khấu.
Rất nhiều người vây quanh ở dưới nén tiền lên sân khấu, như mơ màng mà lại hưng phấn.
Vài phút sau, múa thoát y kết thúc, sân khấu chìm vào bóng tối. Các vũ nữ bước xuống liền bị khách hàng gấp gáp ôm lấy, một bên trêu đùa, thậm chí có người ở trước mặt mọi người bắt đầu động tay động chân.
Hơi thở vẩn đục tràn ngập trong không khí, nâng lên chén rượu, mùi cồn thấp kém chui vào xoang mũi, Louis khẽ nhíu mày.
Đúng lúc này, nhạc đệm nóng bỏng thay đổi thành làn điệu tươi đẹp kiều diễm, loại này thay đổi này cực kỳ bắt tai.
Khi âm nhạc hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bùm một tiếng, sân khấu tối tăm được thắp sáng, dường như trong ánh sáng lộng lẫy đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/3355529/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.