Nguy Dã chỉ về phía căn phòng mình mới vừa chạy ra: “Không phải tóc của tôi, là ở trong đó.”
Ngón tay Cố Thanh Hoài đang vuốt tóc hắn hơi dừng lại, y là người tự lập, rất ít khi thấy xấu hổ, lúc này cũng thấy điểm chú ý của mình có chút sai, buông tay, thấp giọng ho nhẹ một tiếng: “Không nói rõ ràng.”
Ai biết năng lực lý giải của anh mạnh như vậy.
Nguy Dã còn muốn ôm đùi Cố Thanh Hoài, nên chỉ trợn mắt trong lòng, giọng run run kể lại chuyện vừa rồi.
Nghe thấy điều khác thường, Ngô Loan ở phòng bên cạch cũng nhanh chóng chạy ra khỏi phòng tắm, mặt lộ vẻ lo lắng: “Cậu không sao chứ?”
Sao không có việc gì chứ, đều sợ sắp khóc.
Người trong lòng ngực lắc đầu, Cố Thanh Hoài cảm nhận được hắn ỷ lại mà giữ chặt cánh tay mình, đem cơ thể cẩn thận tránh ở phía sau mình.
Bởi vì sợ hãi, cũng khó chịu vì—— Ngô Loan đang nhìn hắn.
Nguy Dã từng tắm ở nhà tắm công cộng, không để bụng việc tắm chung với người cùng giới khi không có phòng riêng.
Nhưng lúc này hắn tránh ở sau lưng Cố Thanh Hoài, Ngô Loan chỉ nhìn thấy bả vai của hắn, ánh mắt lại có chút đăm đăm.
Cố Thanh Hoài giễu cợt nói: “Nhìn cái gì, chưa từng thấy đàn ông?”
Ngô Loan bị y nói thế, mới phục hồi lại tinh thần, đỏ mặt: “Không, không phải, từng, từng thấy.”
Cố Thanh Hoài hứ một tiếng, tùy tay kéo xuống khăn tắm bên hông, ném tới trên người Nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/2474494/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.