Edit: Miee ( OnhaMiee).
Hế nhố mọi ngừiii, 4 hố cũ chưa lấp luôn nhưng vẫn đào hố mới ?
___________
Lúc Trình Vũ về nhà vô cùng nhạy cảm cảm giác được trong nhà mình tựa hồ có người khác đột nhập vào. Đôi giày vốn nằm rải rác bên cạnh ghế bây giờ lại được đặt chỉnh tề ở dưới tủ giày, rác rưởi còn sót lại vào buổi sáng trên bàn cũng bị rửa sạch không còn một mảnh.
"Đến ngay cả trộm cắp cũng không quen nhìn nhà mình vừa không có tiền lại còn bẩn thỉu sao?" Cậu có chút tự giễu lắc đầu tiện tay đặt túi xách đeo ở người lên bàn.
Trình Vũ -một nhân viên nhỏ 25 chủi, sáng đi tối về. Ba năm trước cha mẹ vì tai nạn giao thông mà chết, thân thích sợ cậu liên lụy nhờ vả nên chẳng thèm liên lạc.Thành ra tính cách càng ngày càng trạch ngoại trừ công việc thì không hề ra khỏi cửa, trao đổi với đồng nghiệp có thể tránh được thì đều tránh.
Nếu không thể là người quen vậy tất nhiên chỉ có thể là một tên trộm thích làm việc nhà!
( em cũng mún tìm ăn trộm như này ?)
Cậu không quan tâm trong nhà có thiếu đồ đạc gì hay không chỉ mở tủ lạnh chuẩn bị nấu bát mì giải quyết vội bữa tối.
"Mì sợi... Ơ, còn có 1 tẹo lại phải ra ngoài. Chẹp thật là phiền phức..." Cậu cầm lấy gói mì buồn rầu nghĩ.
Một chiếc khăn đột nhiên giơ qua mặt gắt gao bịt mũi cậu.
"A" Trình Vũ kinh hãi, liều mạng giãy dụa, lại bị người phía sau chặt chẽ ôm vào trong ngực.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-bi-hamster-nha-minh-thay-phien-nhau-thao/884541/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.