Chu Bách Triết một lần nữa dùng lá cây chọt chọt cánh tay nam nhân, lá cây dưới ánh mặt trời tươi non xanh biếc, tựa hồ chỉ cần bóp một cái là chảy ra nước.
Ánh mắt nam nhân không khỏi từ phần lá dời lên, cuối cùng tập trung ở phần đỉnh, nơi đó từng có không ít quả ớt cay hừng hực, hôm nay chỉ còn lại vài quả ớt thê lương lay động.
Chu Bách Triết giật bắn, nhịn không được che đầu, cảm giác nguy cơ khó giải thích kia lại xuất hiện làm cậu nhịn không được muốn phát run.
Mẹ nó, rốt cuộc là tên nào lén lút dòm ngó thể xác bản đại vương.
Đúng là biến thái mà!
Xa xa, một bóng trắng chợt lóe, bụi cỏ lay động, nam nhân lập tức rút kiếm laser, dùng tốc độ không thể tin nổi xông tới. Chu Bách Triết trừng mắt, còn chưa rõ đã xảy ra chuyện thì thì đã thấy nam nhân xác con thỏ chết tới không thể chết hơn được nữa ở trong tay.
Cái này... cũng quá nhanh đi.
Cậu còn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì.
"Có bữa tối rồi." Nam nhân nhàn nhạt nói.
Chu Bách Triết: "..."
Sau đó nam nhân đi tới bờ sông xử lý sạch sẽ con thỏ rồi quay trở về, lúc đi ngang qua đám cây ăn trái thì hái thêm vài quả cam.
Chu Bách Triết nhìn một cái, vội vàng nói: "Hái thêm vài quả táo đi."
Nam nhân quơ quơ tay: "Không cầm nhiều được."
Chu Bách Triết nhịn không được cười hắc hắc: "Xem bản đại vương."
Dứt lời, cả cây ớt giống như người nhện véo véo vọt lên cây, một chân chọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-bi-chinh-minh-cay-khoc/618609/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.