Mai Như bị bịt kín mắt nhét vào xe rác đẩy ra khỏi trường học, sau liên tục 1 tiếng quan sát camera và nhờ vào sự hỗ trợ của cảnh sát, mọi người đã tìm ra được hướng đi chính của kẻ bắt cóc.
Thế nhưng sau 1 tiếng lẫn vào trong thành phố không thể coi là nhỏ này, tên bắt cóc rốt cuộc đã đưa đi đâu và đã làm những điều tồi tệ gì với cô bé đây?
Trần Phương có chút thâm ý nhìn Viên San San đứng bên cạnh, ngón tay bất an vuốt ve cây kìm điện trong túi áo khoác.
Viên San San trước kia cho dù vô cùng cường thế, áp bách với Mai Như, thế nhưng chưa bao giờ là mối quan tâm với Trần Phương, nếu muốn cô có thể giải quyết Viên San San chỉ trong một nốt nhạc.
Mà bây giờ... Không chắc!
Nụ cười trên môi Viên San San vẫn chưa từng biến mất qua, an an tĩnh tĩnh mà chói mắt, mang theo hàn ý như có như không lạnh thấu xương.
“Viên Tâm Tâm.” Viên San San vẫn không rời mắt khỏi màn hình, khóe môi lại câu lên gọi tên chị gái của mình.
“Nếu chị cứu được Mai Như, tôi sẽ chấp nhận yêu cầu đó của chị.” Viên San San nhẹ nhàng xoa bóp chiếc nhẫn trên tay, bóng tối che khuất một phần khuôn mặt nhỏ nhắn.
“Thật sự?” Viên Tâm Tâm dừng lại động tác xoa xoa má trái, đôi mắt đỏ bừng tựa như dã thú thị huyết nhìn chằm chằm vào Viên San San.
Viên San San quay đầu lại, bước từng bước lại gần Viên Tâm Tâm, ánh sáng xanh lục trên tay lóe lên, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-bi-bien-thai-du-do-lam-chuyen-xau/690/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.