Chương trước
Chương sau
Beta: Thái Hy
Ngoài phòng thi, người phụ trách trật tự, đang đứng cùng Tiết Tịch và Lưu Lệ Viên ở bên ngoài.
Trường học đã mượn địa điểm thi, có camera giám sát trong lớp học.
Người phụ trách đã cho Lão Lưu và Thầy Trương chủ nhiệm của Lưu Lệ Viên xem lại, giải thích nói: “Theo như camera giám sát, thì thấy là bạn Lưu Lệ Viên ra tay trước, bạn Tiết Tịch chỉ tự vệ, sau đó mới đẩy ngã bạn Lưu Lệ Viên, nhưng theo quy định, cả hai bên đánh nhau thì đều sẽ mất quyền dự thi.
Học sinh cấp ba đa số còn rất trẻ, tính cách hiếu động cực đoan, có những việc đánh nhau chỉ xuất phát từ việc hai bên lời qua tiếng lại, căn bản không phân biệt được đúng sai, cho nên trong cuộc thi, quy tắc là không cần biết đúng sai, nếu cả hai ra tay thì đều sẽ bị mất quyền thi đấu.
Trên đoạn video cho thấy, sau khi Tiết Tịch ngăn Lưu Lệ Viên, Lưu Lệ Viên đã phản kháng lại, đồng phục bị Tiết Tịch kéo, chỉ xem trên camera giám sát, căn bản không thể nhìn ra là Tiết Tịch đẩy, hay là cô ta tự ngã.
Lưu Lệ Viên bị đau ở thắt lưng, lúc đứng dậy cảm thấy rất đau, cô ta nghiến răng nói: “Đúng, là em đã ra tay trước, em đồng ý chịu phạt!”
Cô ta trừng mắt nhìn Tiết Tịch, dù sau cô ta cũng không nhận được giải, có thể kéo Tiết Tịch xuống cùng cũng tốt!
Tiết Tịch kéo căng gương mặt, mím môi, rất tức giận.
Lão Lưu lo lắng: “Thưa thầy, thầy xem, đây rõ ràng là Lưu Lệ Viên đánh người, Tiết Tịch chỉ là tự vệ, em ấy căn bản không có đánh trả, chỉ là đẩy nhẹ Lưu Lệ Viên một cái, sao có thể mạnh như thế được?”
Thầy Trương đứng kế bên bất mãn nói: “Lão Lưu, ông nói vậy là ý gì? Ý ông là Lý Lệ Viên học sinh trường chúng tôi là đang giả vờ sao?”
Lão Lưu gật đầu: “Lần trước đi thi, thấy em ấy đầy ác ý đối với Tiết Tịch, lần này cả hai chưa nói với nhau câu nào, rất rõ ràng là em ấy cố ý!”
Loading...
Thầy Trương thở dài: “Tình huống cụ thể tôi vẫn chưa nắm rõ, nhưng theo quy định ở đây, thì Tiết Tịch cũng đã ra tay, Lão Lưu, chẳng lẽ ông muốn phá vỡ quy định của phòng thi sao?”
Lão Lưu tiếp tục cầu xin người phụ trách.
Trước khi Tiết Tịch vào phòng thi, phải điện thoại giao nộp lên, bây giờ ra khỏi phòng, đã được lấy lại.
Đúng lúc, điện thoại của cô rung lên.
https://webtruyen.com/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/
Lão đại toàn năng: [ Cuộc thi bắt đầu chưa?]
Tiết Tịch thở dài, trả lời tin nhắn: [ Chưa.]
Bây giờ, đáng lẽ phải bắt đầu thi rồi, Tiết Tịch vẫn có thể trả lời tin nhắn, Hướng Hoài cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Lão đại toàn năng: [ Có chuyện gì sao?]
Tiết Tịch giận giữ, đơn giản kể lại sự việc một lần.
Tin nhắn vừa gửi đi, Lão đại toàn năng đã trả lời lại một tin: [ Đợi tôi hai mươi phút.]
Tiết Tịch sửng sốt, cô xem thời gian ,đã là tám giờ đúng.
Cô không trả lời tin nhắn.
Lão Lưu vẫn chưa bỏ cuộc, tiếp tục nói chuyện với người phụ trách, giằng co với đối phương đã được hai mươi phút, thấy đối phương không chịu bỏ qua, thì có ý định bỏ cuộc.
Một người đàn ông tóc ngắn đột nhiên từ bên ngoài chạy đến, anh ta mặc bộ quần áo yếm, khuôn mặt trắng nõn, bộ dáng nhu thuận, sau khi đến trước mặt mấy người, anh ta thở hổn hển, trước tiên nhìn vào đồng hồ: “Hai mươi phút đúng, một phút cũng không muộn!”
Nói xong ,lúc này mới ngẩn đầu, sau khi nhìn thấy Tiết Tịch thì suýt chút nữa phun ra hai chữ “chị dâu”, nhưng anh ta đã kịp ngăn lại: “Sự việc xảy ra, tôi đã nghe nói rõ ràng trong điện thoại. Bây giờ, đem camera giám sát ra đây.”
Người phụ trách và Lão Lưu ngẩn người, thầy Trương tới hỏi: “Anh là ai?”
Anh ta vỗ đầu: “A, quên tự giới thiệu, tôi là cảnh sát.”
Nói xong, lấy thẻ cảnh sát ra xuất trình trước mặt mọi người: “Mang đoạn video trong camera giám sát tới đây đi.”
Làm gì có ai báo cảnh sát...
Người phụ trách sững sờ, ngây người đưa đoạn video giám sát trong máy tính đưa ra cho đối phương xem.
Người nọ nhận lấy máy tính, dùng ngón tay ấn vào bàn phím mấy cái, đem video quay chậm lại theo hệ số tám, đẩy tới trước mặt cho mọi người xem: “Xem trong đây, bạn học này sau khi bị đẩy xuống, rõ ràng là choáng váng một chút, sau khi đứng vững dậy mới bị ngã trở lại, bình thường có thể không nhìn ra, nhưng khi quay chậm lại tám lần, mọi người đã nhìn rõ chưa? Chị dâu...bạn Tiết Tịch, căn bản chưa ra tay. Sự việc này toàn bộ điều do bạn học này tự biên tự diễn, như vậy có cần hủy bỏ tư cách thi không?”
Từ khi lấy camera giám sát, tới khi trình bày với mọi người, tổng cộng anh ta chỉ mất có ba phút!
Người phụ trách khi đã xem đầy đủ chứng cứ, thì đã giận giữ lớn tiếng hét vào mặt Lý Lệ Viên: “Lý lệ Viên, em đã làm cản trở trình tự ki thi, sau này bị mất tư cách thi đấu của các kì thi cạnh tranh chính thức!”
Nói xong, anh ấy lại cúi đầu xem thời gian: “Bạn học Tiết Tịch, tôi có thể cho em vào phòng thi, nhưng sau đó vẫn còn có cuộc thi, cho nên tôi không thể nào bù lại khoảng thời gian thi cho em được, em xem có thể được không?”
Thi đấu được chia làm hai lần.
Lần thi thứ nhất từ tám giờ đến chín giờ hai mươi phút, lần thi thứ hai từ chín giờ bốn mươi phút đến mười hai giờ mười phút, thật sự không thể nào bù vào hai mươi phút được.
Tiết Tịch có thể hiểu.
Lão Lưu mở miệng an ủi: “Tiết Tịch, đừng sợ! Phải giữu tinh thần không bỏ cuộc, cố lên!”
Tiết Tịch gật đầu, cùng người phụ trách vào phòng thi, người cảnh sát mặc thường phục lớn tiếng gọi: “Chị...bạn Tiết Tịch, tôi là Tỉnh Phi, hãy nhớ tên tôi nhé...sau này chúng ta sẽ gặp lại!”
Tiết Tịch nhìn anh ta một cái, người này đang nhảy nhảy và vẫy tay, rất dễ thương, giống như một chú chim nhỏ.
Tiết Tịch đến phòng thi vẫn bị bỏ lỡ một chút thời gian, cho nên thời gian thi vẫn muộn hơn người khác ba mươi phút.
Lần thi thứ nhất vừa xong, giấy thi đã bị thu rồi, Tiết Tịch ngồi trên ghế thẫn thờ, lúc này, ánh sáng bị che khuất.
Cô ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy một nam sinh cao gầy đừng trước mặt mình, đối phương mặt một bộ đồ cao cấp của Hải Thành, dáng người rất đẹp, khoé môi nở lên một nụ cười: “ Tiết Tịch.”
Tiết Tịch hơi choáng váng.
Người đó tiếp tục nói: “Tôi là Lý Học Khải, vì để cho công bằng, lần thì thứ hai tôi sẽ đợi bạn ba mươi phút.”
Tiết Tịch muốn nói không cần, nhưng chưa đợi cô mở lời, thì nam sinh kia đã rời đi, ngồi vào bàn ở vị trí đầu tiên.
Lần thi thứ hai bắt đầu, nam sinh kia quả nhiên ngồi bàn trên đã ngủ ba mươi phút, mới bắt đầu trả lời câu hỏi.
Cuộc thi vừa mới kết thúc, trong một nhóm toán học, có thêm một bài đăng: [ A..a..a, cặp đôi CP này tôi chấm rồi nhé! Lý Học Khải và Tiết Tịch, hai bạn học bá này thật ngọt ngào a a a! Tôi có thể tưởng tượng ra một cặp đôi vườn trường!]
Với độ hót lan truyền của bài đăng, bài thi bị trễ mất ba mươi phút của Tiết Tịch cũng bị lan truyền ra, thời khắc này, đoán xem ai có thể nhận được bài đăng đầu tiên, số phiếu của Lý Học Khải và cô đã bị giảm mạnh, Tôn Kiệt hiển nhiên trở thành người có hy vọng nhất!
Sự tình trên mạng, Tiết Tịch không quan tâm đến.
Bởi vì sau khi thi số học xong, cô có việc bận với giáo viên dạy toán.
Đối phương tìm được người đáng tin cậy, hỗ trợ viết luận văn, giúp những thứ cô viết trên giấy nháp chuyển vào máy tính, nhưng vẫn còn một số chi tiết, vẫn cần cô sửa lại và quyết định.
Tổng cộng mất hơn một tuần để viết xong luận văn, Phùng Tỉnh Thân đã giúp cô gửi bản thảo cho một tạp chí nước ngoài, nhưng vẫn đợi họ xem xét và trả lời.
Đồng thời, thành tích thi toán số của toàn quốc cũng được công bố ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.