Editor: Coral
Phút chốc trong tiệm tạp hóa bỗng trở nên yên tĩnh.
Một lúc lâu sau, Hướng Hoài cười nhẹ một tiếng.
Hắn đặt cuốn sách đang cầm trên tay xuống, con ngươi đen nhánh hiện lên chút xảo quyệt: “Người bạn nhỏ, em mơ thấy gì?”
Nghe thấy hỏi vậy, Tiết Tịch cảm thấy trên mặt hơi nóng.
Trong mơ, cô không những sờ eo hắn, mà còn…
Một người luôn mang bộ dáng lạnh nhạt, thế mà lúc này lại có một chút ngại ngùng, hơn nữa lần đầu tiên cô ghét trí nhớ hơn người của mình đến như vậy, tất cả tình huống trong mơ đều hiện rõ trong đầu.
Ngay cả cảm giác chạm vào eo của hắn ở trong mơ, còn cả…. giống như thật vậy.
Lớp sương mù trong mắt của Tiết Tịch bông chốc tan biến, lộ ra con ngươi bên trong vừa sáng vừa đen, cô thở hổn hển nhìn Hướng Hoài, mắng lần nữa: “Đê tiện!”
Gần đây cảm xúc của bạn nhỏ thật thất thường, đây là lần thứ hai Hướng Hoài thấy cô tức giận đến như vậy, khuôn mặt trắng nõn của cô phập phồng, khiến hắn muốn lấy tay nhéo thử, hẳn là rất mềm.
Nhưng sợ rằng nói ra như vậy, cô sẽ tức thêm.
Hướng Hoài cố nhịn xuống, lười biếng dựa ra sau, khóe môi cong lên, không giống ngày thường chỉ cười nhẹ hoặc cười khẽ, mà là cười lớn, vẻ mặt sắc bén cũng vui vẻ theo, tiếng cười trầm thấp làm người khác trong lòng ngứa ngáy.
Sau đó, Tiết Tịch chợt nghe hắn nói: “Là tôi sai.”
Tiết Tịch tức giận, quả nhiên là hắn giở trò quỷ?
Cô đang muốn nổi giận, thì nghe giọng người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/1765501/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.