Editor: Hà Liên
Tiết Tịch không có nhạy bén trong chuyện tình cảm, cho nên mới không nhận ra hôm nay lão đại ở trong nhóm kêu cô gọi một tiếng anh, là đang muốn trêu trọc cô.
Nếu đã gọi đối phương một tiếng thầy, cô sẽ tôn trọng theo đúng nghĩa.
Không biết tại sao, cô luôn cảm thấy đối phương rất đáng tin cậy.
Sau khi gửi xong tin nhắn, Tiết Tịch đem tài liệu đã tải xuống in ra, mang về phòng của mình.
Trên đường đụng phải Lưu Y Thu cũng đang chuẩn bị xuống lầu, đối phương nhìn thấy cô có chút kinh ngạc: "Tịch Tịch, Dao Dao đâu? Nó không về cùng với cháu sao?"
Tiết Tịch lạnh nhạt "Vâng" một tiếng.
Lưu Y Thu đột nhiên cau mày: "Sao cháu không đợi em? Buổi sáng đi học cũng vậy, cháu cũng vô tâm quá đi."
Ngồi dưới phòng khách, Tiết lão phu nhân đang xem tivi, một tay cầm điều khiển, một bên trả lời: "Đứa trẻ không được gia đình nuôi nấng tử tế, nên mới vậy. Cũng may Dao Dao nhà chúng ta rộng lượng, không thèm chấp với nó."
Tiết Tịch lười để ý đến bọn họ, đi thẳng về phòng, đóng cửa lại.
Sau khi đặt tài liệu lên giá sách, cô mới cầm điện thoại lên.
Lão đại toàn năng: [Học đua xe cũng được, nhưng không thể đua xe trong phố, sẽ vi phạm luật giao thông, lúc nào có cơ hội, tôi sẽ dạy em.]
Tiết Tịch mỉm cười, ngoan ngoãn đáp: [Vâng, vậy em đi học đây.]
Lão đại toàn năng: [Được, có chỗ nào không biết có thể hỏi tôi.]
Loading...
Muốn sử dụng kiến thức mới, bắt buộc phải hiểu rõ định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/1765499/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.