Editor: Thu Ruby
Lục Siêu như đang định nói gì đó, bỗng có một tiếng ho khan vang lên, khiến cậu theo bản năng rùng mình một cái, cứng người quay về phía Hướng Hoài vẫn luôn ở trong bóng tối kia.
Dũng khí vừa mới trỗi dậy, thì đã giống như một quả bóng bay bị chọc thủng ngay lập tức xì hơi.
Tiết Tịch nhìn chằm chằm Lục Siêu, ra lệnh : “ Nói.”
Cô gái khí thế mạnh mẽ, khiến cho Lục Siêu phải nuốt nước bọt.
Đột nhiên cảm thấy bản thân thật ngu ngốc nên mới mở miệng nói ra, để bây giờ lại bị kẹp giữa hai người này sợ đến phát run, im lặng một lúc lâu, cuối cùng cậu cũng chỉ có thể mở miệng nói một câu : “Dù sao thì lão đại sẽ không làm hại cô.”
Nói xong, vì sợ Hướng Hoài trách mắng, cậu vội cúi đầu, chạy ra sân sau của cửa hàng tạp hóa : “Tôi, tôi ra ngoài đun ít nước nóng!”
Tiết Tịch vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.
Lời nói của Lục Siêu, làm cô có chút bối rối.
Cái được gọi là “lời nguyền” kia, thật sự không có liên quan gì đến Hướng Hoài? Nhưng nếu không có liên quan, tại sao hắn lại biết chuyện bắt buộc phải yêu...
Nhưng cô lại nhanh chóng nhận ra, từ trước đến nay Hướng Hoài chưa từng ép buộc cô.
Việc nắm tay cũng phải được sự đồng ý của cô.
Lần hôn đó, là cô ấy sắp muộn học , mặc kệ là trong lòng đau đớn vẫn muốn rời đi, nên hắn mới đề ra yêu cầu, mà cái hôn đó, nghĩ đến bây giờ cũng là được kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/1765492/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.