Editor: Vinh Phạm
Thấy mọi người nhìn sang, Tiết lão gia chậm rãi thốt ra một cái tên: "Lục Siêu."
Lục Siêu?
Cái tên này rất phổ biến.
Thấy ông cụ dường như không còn gì để nói, Tiết Tịch cầm đũa lên, tiếp tục ăn.
Tiết Thịnh cau mày: "Con chưa từng nghe nói đến nhân vật lớn nào họ Lục, rốt cuộc người này là ai?"
Tiết lão gia lắc đầu: "Dù sao, nếu gặp người có tên này thì hãy chú ý. Nghe nói không ai biết hắn ở đâu, cũng không biết hắn vì sao lại tới Tân Thành, vì vậy tuyệt đối, không được đắc tội với hắn!"
Tiết Thịnh suy nghĩ thêm: "Lão Cao không có sắp xếp gì sao?"
Tiết lão gia mở miệng: "Một thời gian nữa, là đại thọ lần thứ sáu mươi chín của Lão Cao, nhất định ông ấy sẽ mời hắn đến dự tiệc. Thế nên, mọi người bắt đầu chuẩn bị lễ phục đi."
Lời này là muốn nói cho Diệp Lệ nghe.
Diệp Lệ vội vàng gật đầu.
Sau khi ăn xong, Tiết Tịch lên lầu học bài, mười giờ tối, cửa phòng cô bị gõ, sau khi cô lên tiếng, Diệp Lệ bưng tổ yến bước vào.
Bà đặt tổ yến bên cạnh, nhìn thấy xấp giấy dày cộp trên bàn, không khỏi mở miệng: "Tiết Tịch à, sao lại học bài muộn thế này, con nên đi nghỉ sớm đi."
“Vâng.” Tiết Tịch trả lời cũng không ngẩng đầu lên.
Loading...
Diệp Lệ: "..."
Bà đem tổ yến đặt vào tay Tiết Tịch: "Nhất định phải nghỉ ngơi một lát."
Tiết Tịch thở dài, nhìn Diệp Lệ có chút bất lực, cô uống vội tổ yến, vừa uống vẫn ko quên liếc nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/1765478/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.