Editor : Lạc Vũ Gia
Ngày hôm sau.
Trường quốc tế Tân Thành, lớp thực nghiệm một, một đám học sinh đang náo nhiệt vây quanh xem:
“Đó là học sinh mới chuyển đến sao?”
“Nghe nói là người Tiết gia thất lạc mười tám năm, cuối cùng tìm thấy con trong cô nhi viện ở nông thôn.”
“Là một đứa nhà quê à? Có thể nghe hiểu được giáo viên nước ngoài của chúng ta sao?”
“Có thể học được lớp khiêu vũ của chúng ta không nhỉ? Còn có cả lớp dương cầm, cô ấy từng sờ qua dương cầm chưa?”
Trong một loạt lời nói chế nhạo, có một người lên tiếng không ăn nhập gì: “Nhưng cô ấy khá xinh.”
“……”
Tất cả đồng loạt nhìn cô gái đang đọc sách ở phía cuối phòng học.
Cô yên tĩnh ngồi xuống, những ngón tay trắng muốt đang cầm một cuốn sách của Hoàng Cương, mái tóc đen nhánh được buộc đuôi ngựa gọn gàng, để lộ ra vầng trán trắng nõn và đầy đặn, bộ đồng phục đen trắng đầy tri thức và phong độ, đôi mắt phượng xinh đẹp lẳng lặng nhìn đề thi, trong mắt phủ một tầng sương.
Mấy nam sinh bên cạnh nhìn cô chằm chằm không rời mắt.
Có thể học ở trường quốc tế hầu hết là cậu ấm cô chiêu, bọn họ đã nhìn quen các loại mỹ nữ, minh tinh, nhưng đẹp giống Tiết Tịch như vậy cũng thật hiếm có.
Nhìn bộ dáng không có tiền đồ của đám nam sinh, một nữ sinh đột nhiên mạnh miệng lên tiếng: “Tiết Dao, chị cậu sao lại không để ý tới người khác như vậy, kiêu ngạo thế sao?”
Tiết Dao nghe được lời này, mắt liếc liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/159564/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.