Buổi sáng hôm sau tỉnh lại Vân Lộ Tinh thấy được đồ ăn vặt mà mình vẫn nhớ nhung. Không phải là phần đã ném lại ngày hôm qua, mà là sữa chua vị dâu tây và kem.
Vân Lộ Tinh cũng không hỏi có từ đâu đến, chỉ làm kẻ ăn không ngồi rồi tận chức mà thôi.
Cô vui vẻ cầm sữa chua ăn, trông như một chú hamster đáng yêu. Bởi vì ăn uống quá mức vui vẻ mà cô thậm chí quên mất Kỳ Phong Miên đã nói với mình cái gì.
Uống xong sữa chua, Vân Lộ Tinh thoải mái nằm trên sofa, cuối cùng cũng nhớ ra người nửa đêm qua vất vả khó nhọc đem thức ăn về cho mình. Cô liếc nhìn Kỳ Phong Miên, người ta đang quay lưng về phía này viết viết vẽ vẽ gì đó.
Vân Lộ Tinh kéo tay áo Kỳ Phong Miên, nhỏ giọng hỏi: "Kỳ Phong Miên nè, anh ăn hông?"
Động tác trong tay anh vẫn không dừng, đầu cũng không quay chỉ đơn giản hỏi 1 câu. Trong giọng nói tựa hồ tức giận.
Vân Lộ Tinh cũng không giận, cô mềm mại đáp: "Sữa chua vị dâu nè."
Đôi mắt cô cong lên: "Rất ngọt đó." Giọng nói chân thành, phảng phất như thật sự thuận miệng mà nói, bút trong tay Kỳ Phong Miên ngừng lại 1 chút.
Vân Lộ Tinh ngồi trên sofa, dịch mông đến gần anh, cô mời gọi: "Anh không muốn nếm thử hả?"
Kỳ Phong Miên đột nhiên quay đầu, đè Vân Lộ Tinh xuống, đôi mắt thâm thúy đối diện với hai con ngươi lấp lánh của cô. Anh vươn tay, đầu ngón tay quẹt nhẹ trên cánh môi cô, sau đó nhẹ nhàng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ban-trai-deu-muon-chet-cung-toi/168302/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.