Thái Hân nghĩ trăm nghĩ ngàn cũng không nghĩ đến mọi chuyện sẽ thành ra thế này.
Bà ta cố tình gọi cánh phóng viên và gắn camera loại nhỏ để ép Nguyễn Đường không thể không "tha thứ" cho bà ta, nhưng mà giờ, kịch nát bấy mất rồi! Phóng viên và camera đều thành những thứ ghi lại cảnh bà ta diễn hề.
Phát hiện ra toàn bộ máy quay đều đang chĩa vào mình, bà ta phát rồ lao lên đánh nhau với đám người đứng xung quanh.
Xong! Tất cả đã xong hết rồi!
Cơ mà những phóng viên này đâu có ngốc, tuy bọn họ nhận tiền của Thái Hân nhưng cũng chẳng cần thiết chỉ vì một mụ đàn bà không tiền không thế quay ra chống lại cả thiếu tướng đế quốc. Hơn nữa cái họ cần là thông tin nóng sốt, tin nào mà chẳng là tin. Đối với họ mà nói thì tất thảy đều giống nhau thôi.
Giờ Thái Hân phát điên, bọn họ cũng chẳng muốn dây dưa nữa, cái gì cần chụp cũng đã chụp, vì vậy quay người leo lên xe hết, để mặc Thái Hân đứng sau hít khói.
Đám phóng viên ngồi trên xe cũng không rảnh rỗi gì, họ phải viết bài ngay lập tức, bên nào đăng tin trước bên đó có lợi, chưa đầy ba mươi phút, toàn bộ các trang báo điện tử đều bàn luận sôi nổi câu chuyện này.
"Bà tám đế quốc V: Người mẹ rắn độc! Không trách @Nguyễn Đường V muốn khởi kiện và cắt đứt quan hệ với bà ta, tại sao trên đời lại có một người vô liêm sỉ đến mức này? [video][ảnh][ảnh]"
[LB: Trời ơi sao lại có một người đàn bà độc ác xấu xa như bà ta trên đời này vậy?! Mới đầu tôi còn tưởng mụ chân thành hối lỗi hóa ra lại là diễn kịch.]
[Nhiễm Nhiễm: Phải! Còn mang theo cả camera loại nhỏ. Ngây thơ thật, thủ đoạn này sao có thể qua mắt được thiếu tướng anh minh thần võ của chúng ta?]
[Bóng vàng rực rỡ: Em bé nhỏ vậy mà cũng đánh cho được! Tôi thấy em trai Nguyễn Đường bị dọa cho trắng cả mặt, thật sự là đáng thương quá mức.]
Hai ngày sau, tòa án chính thức mở phiên tòa xét xử vụ án Nguyễn Đường khởi tố Thái Hân.
Thái Hân vốn định giả bệnh để trốn như Ngụy Trác, nhưng Hạ Vân Sâm tính được bước đó nên đã đệ đơn yêu cầu tòa án giám sát kỹ Thái Hân, tuy những nhân viên giám thị không làm gì ảnh hưởng đến bà ta, thậm chí còn bảo vệ mụ trong một vài trường hợp, nhưng chính việc giám sát này đã tỏ rõ lập trường của bọn họ.
Khi trước Ngụy Trác thật sự tàn nhẫn và quyết tâm, hơn nữa còn xỉu thật và nhân cơ hội đó làm cho cơ thể mình luôn ở trạng thái bệnh mãi không dứt, có điều Thái Hân làm gì đến mức tàn nhẫn với bản thân như vậy? Bà ta chỉ muốn kéo dài được chừng nào hay chừng đó, chờ Nguyễn Đường về để ép anh tha thứ cho mình, sau đó rút lại đơn kiện, cứ thế nên bà ta không dám làm gì bản thân, còn ăn sung mặc sướиɠ là đằng khác.
Kết quả không ngờ, giấc mộng xuân thu của mụ tan thành mây khói, mất bò mới lo làm chuồng, định gây cho mình chút thương tổn nhưng các giám sát viên trông coi quá chặt khiến bà ta không có cơ hội.
Ác quỷ! Tất cả đám này đều là ác quỷ!
Thái Hân bây giờ như đang ở trong hầm băng, ngơ ngơ ngác ngác ngồi trên giường khác sạn, sau đó bị cảnh sát của tòa án cưỡng chế dẫn lên tòa.
Chờ mụ ta ở phía trước có ba phiên tố cáo, phiên một là kiện tội chửi bới bôi nhọ danh dự của Nguyễn Đường, phiên hai là không làm hết trách nhiệm của người giám hộ, bạo hành trẻ em, còn phiên thứ ba chính là cắt đứt mối quan hệ với Nguyễn Đường.
Nguyễn Đường ngồi ở chỗ của nguyên cáo, còn Thái Hân bên phía bị cáo, luật sư của Nguyễn Đường là Chu Tĩnh, luật sư đứng đầu đế quốc, còn người bào chữa cho Thái Hân chỉ là một tên luật sư hạng ba, lại còn tốn rất nhiều tiền của Thái Hân, vì người có đầu óc chẳng ai muốn tiếp nhận vụ này của bà ta cả.
Chu Tĩnh không hổ danh là luật sư số một, các chứng cứ được liệt kê rất rõ ràng và logic, ngay từ đầu bên phía Thái Hân đã chẳng chống đỡ được. Dưới sức ép nặng ngàn cân và những câu hỏi hóc búa từ bên Chu Tĩnh, luật sư của Thái Hân không thể phản bác lại dù chỉ một chút.
Căn cứ theo khoản 246 điều 2 bộ luật hình sự đế quốc Lam Tinh, tội sỉ nhục, chửi bới có tình tiết nghiêm trọng sẽ bị phạt tù từ ba năm trở xuống có thời hạn, tạm giam, kiểm soát hoặc bị tước đoạt một số quyền công dân.
Nghe thấy lời tòa tuyên án, lòng Thái Hân như tro nguội.
Bà ta chậm chạp nhìn xung quanh, khi thấy Nguyễn Đường thì ngập tràn thù hận, nhưng Nguyễn Đường thì không nhìn bà ta dù chỉ một cái. Mụ hít sâu, từ từ giơ tay, "Tôi muốn tố cáo."
Khóe môi bà ta hơi cười, "Tôi bị người khác sai khiến, người sai khiến tôi là Ngụy Trác và Diệp thiếu."
"Diệp thiếu?"
"Tôi không biết hắn ta tên gì, chỉ biết người xung quanh ai cũng gọi hắn như thế, Ngụy Trác cũng là tay sai của hắn." Thái Hân nói, "Mấy người đi bắt hắn đi?"
Nguyễn Đường không ngờ ngoài Ngụy Trác và Thái Hân ra thì còn có một kẻ khác đứng sau giật dây.
Diệp thiếu? Anh lục tìm toàn bộ trí nhớ của mình cũng không thể nhớ được bản thân kết thù với người tên đó lúc nào.
Bởi vì có thêm bị cáo nên phiên tòa không thể không tạm dừng giữa chừng, chuẩn bị bắt hai kẻ tình nghi khác cùng quay về tiến hành tra hỏi. Mà dù có thế thì Thái Hân cũng tránh không nổi hai phiên tố cáo sau này.
Lúc Hạ Vân Dật quay về còn đưa hai hàng xóm của Nguyễn Đường ở hành tinh số mười chín lại đây, tất cả cùng đứng trước tòa làm chứng. Ngoài ra còn có bệnh án của bệnh viện và video các y bác sĩ ghi lại, kể lại chuyện Nguyễn Vũ mười năm trước bị thương thế nào, trên người toàn vết bầm tím cùng các dấu vết bị đánh ra sao. Chuyện Thái Hân bạo hành Nguyễn Vũ đã trở thành chuyện không thể chối cãi.
Hồi ở trái đất, trong nước không có quy định cụ thể cho những hành vi bạo lực với trẻ em nhưng khi bước sang thời đại tinh tế, toàn bộ các hành vi xâm hại đến trẻ vị thành niên đều được xếp vào tội hình sự, luật bảo hộ trẻ em được coi như là một điều cơ bản ở thế giới này.
Ngược đãi trẻ vị thành niên, có tình tiết nghiêm trọng sẽ bị phạt tù từ ba đến năm năm có thời hạn.
Còn cuối cùng, về phần đệ đơn cắt đứt mối quan hệ gia đình thì bởi vì Thái Hân dính tội bạo hành nên phía tòa gần như đưa ra phán quyết trong chớp mắt, Nguyễn Đường và Thái Hân thoát ly quan hệ người giám hộ và người được giám hộ, tuổi Nguyễn Vũ còn nhỏ, quyền giám hộ sẽ được trao cho Nguyễn Đường.
Phiên tòa lần này với hai tội danh được xử lý chỉ trong một buổi sáng, một mặt là do có bằng chứng xác thực, mặt khác là luật sư hai bên chênh lệch quá nhiều, mặt khác nữa là do người ngồi bàng thính phía bên nguyên cáo.
Tướng quân đế quốc, thiếu tướng đế quốc, viện trưởng viện khoa học, hội trưởng hội đầu bếp, chủ tịch Lam Kình Entertaiment, còn có các quan chức cấp cao khác, hoàng hậu cũng lén lút chen một chân vào, bây giờ bà đang nhìn Nguyễn Đường với ánh mắt cực kỳ trìu mến.
Thẩm phán nơm nớp tuyên bố kết thúc phiên tòa, lúc xuống dưới sờ gáy mới thấy toàn mồ hôi lạnh.
Tất cả những người này đều bạn và fan của Nguyễn Đường...?
Ông làm trên tòa lâu như thế, đây là lần đầu tiên thấy đoàn tham dự bàng thính là tập hợp của toàn bộ các nhân vật có máu mặt, chắc chắn đây là trường hợp trước sau không thể có, trừ Nguyễn Đường ra thì còn ai có mạng lưới quan hệ kinh khủng khϊếp như vậy?
Tuy rằng bản thân Nguyễn Đường cũng không hề nghĩ tới, hóa ra anh có nhiều fan nắm chức vị và quyền lực cấp cao như vậy...
Chưa đầy hai ngày, vụ án phía bên Ngụy Trác có tiến triển, Ngụy Trác đột ngột thông báo rằng mình đã khỏi bệnh, yêu cầu lập tức mở phiên tòa. Vụ của hắn bị trì hoãn lâu rồi, lần này gộp chung với vụ của Thái Hân để lưu hồ sơ luôn.
Mọi người còn tưởng lần này sẽ phải đấu tranh rất mất thời gian nhưng không ngờ Ngụy Trác lại thẳng thắn thừa nhận mọi tội danh của mình, nhưng hắn cũng biểu thị, việc hắn làm là do có người sai khiến, hắn có chứng cứ.
Người này cũng là "Diệp thiếu" mà Thái Hân nhắc đến.
Khác với Thái Hân ngu ngốc, Ngụy Trác là một con cáo già, cẩn thận tỉ mỉ đến mức đa nghi, hơn nữa hắn còn đang hận Diệp thiếu. Trong tay hắn không chỉ có bản ghi âm, ngoài ra còn có thông tin chuyển khoản và những tư liệu liên quan hắn tự điều tra được.
Ngụy Trác và Diệp thiếu đã câu kết với nhau từ lâu, một là paparazzi, một là idol, nhìn như hai phe đối lập nhưng ít có người biết, hồi còn học đại học Ngụy Trác đã được nhà họ Diệp giúp đỡ. Cũng chính bởi thế mà họ ăn rơ với nhau để làm việc.
Diệp thiếu cung cấp cho Ngụy Trác thông tin và hành trình của những ngôi sao có liên quan đến mình, sau đó Ngụy Trác sẽ điều tra sâu hơn, một người thì muốn diệt trừ kẻ cản đường, một người muốn cho tin tức bị phát tán, trước khi gặp phải Nguyễn Đường, bọn họ sẽ có tranh cãi nhưng về cơ bản thì không ảnh hưởng quá nhiều.
Dù có những chứng cứ ấy thì cũng chỉ thêm cho Diệp thiếu tội phỉ báng thôi. Tên Diệp thiếu kia chắc chắn có ô dù, hắn sẽ được thả ra dễ dàng.
Tuy nhiên, ngay sau đó Ngụy Trác lại nói: "Ngoài ra, tôi muốn tố cáo hắn tội cố ý gây thương tích." Y nhìn sang Nguyễn Đường, "Nguyên cáo Nguyễn Đường từng gặp phải sự cố cơ giáp nổ tung khi đóng phim, kết quả bị thương nặng hôn mê năm năm, tuy khi đó được kết luận là sự cố bất ngờ, nhưng... Nếu đạo cụ không nổ do bất ngờ, thì do đâu?"
Diệp Nghi Niên, chính là Diệp thiếu.
Hắn là con riêng của ông trùm bất động sản Diệp Kiến An, chỉ có điều con riêng thì không được chấp nhận, phu nhân của Diệp Kiến An có gia thế hiển hách, Diệp Kiến An không thể ly hôn, ngoài ra theo luật tinh tế hiện hành thì con riêng không có quyền thừa kế nên Diệp Nghi Niên muốn bước chân vào nhà họ Diệp là một điều hoàn toàn không thể.
Cơ mà Diệp Kiến An cực kỳ chiều đứa con riêng này, gần như đến mức muốn gì có nấy, mấy năm đổ lại đây ngành nghề giải trí của đế quốc đang trên đà phát triển nên Diệp Nghi Niên muốn tham gia vào đó, Diệp Kiến An thì liên tục đổ đầu tư vào hắn, thành ra vừa mới ra mắt đã được làm nam chính, có điểm bắt đầu cực kỳ tốt.
Gương mặt của Diệp Nghi Niên quả thực tương đối đẹp trai, cũng được coi như là có tí kĩ năng diễn xuất cho nên sau khi ra mắt thì có được chỗ đứng khá nhanh.
Có điều cái kỹ năng diễn xuất ấy chỉ được coi là khá trong những idol mới nổi thôi, đứng trước nhóm diễn xuất thực lực thì có chạy dài cũng không chạy nổi. Không so sánh thì thôi, nhưng thế quái nào lại có một Nguyễn Đường cùng thời với hắn mà lại hơn hắn về mọi mặt, hai người luôn được các bên truyền thông lôi ra so sánh, mà hắn lại còn là bên bị chê, điều đó khiến Diệp tiểu công tử được nuông chiều từ bé cực kỳ cực kỳ khó chịu.
Hai người ra mắt cùng thời điểm, chưa ai có giải thưởng nên hắn luôn muốn cố gắng chứng minh bản thân bằng cách đạt cho mình một cái. Ngay lúc đó, đạo diễn Trương Văn Sơn lọt vào tầm mắt của hắn.
Trương Văn Sơn là đạo diễn nổi tiếng nhất đế quốc, mỗi một bộ phim của ông đều đạt được cả doanh thu lẫn danh tiếng, thưởng thì rơi như mưa. Dù tiêu chuẩn của ông cao nhưng phim thì vẫn cần đầu tư, dưới mấy chục triệu tiền đầu tư mà Diệp Kiến An đổ vào thì cuối cùng ông cũng cho Diệp Nghi Niên tham gia thử vai, nhưng cùng lúc đó ông cũng mời thêm những diễn viên khác mà ông thấy là tiềm năng đến thử, trong đó có một người ông từng hợp tác và để lại cho ông ấn tượng cực tốt, Nguyễn Đường.
Diệp Kiến An đầu tư muốn cho con làm nam chính, nhưng mà sau khi xem xong hai cảnh quay thử thì Trương Khải Sơn lại chọn Nguyễn Đường! Hắn lại chỉ có thể vào vai nam ba chết sớm.
Dựa vào bộ phim này, Nguyễn Đường một trận thành danh, nhận được giải thưởng ảnh đế danh giá.
Từ đó về sau, không còn ai mang hai người họ ra để so sánh nữa, vì về cơ bản, hắn đã không cùng đẳng cấp với Nguyễn Đường nữa rồi.
Làm sao mà Diệp Nghi Niên có thể không hận Nguyễn Đường cho được? Nếu không phải Nguyễn Đường cướp mất cơ hội của hắn, thì chắc chắn nhân vật này sẽ do y đảm nhận. Quang vinh của ảnh đế, ánh sáng phủ quanh mình, tất cả đáng lẽ ra phải thuộc về hắn!
Khi ấy hắn mua không ít "thủy quân" để dìm Nguyễn Đường, nhưng Nguyễn Đường đã đứng ở vị trí ảnh đế rồi còn đâu, giá trị bản thân và danh tiếng của anh cũng không phải hạng xoàng, hắn có làm cách mấy cũng không thể ngăn được bước tiến của Nguyễn Đường trong sự nghiệp. Diệp Nghi Niên chỉ có thể cắn răn nuốt cục tức vào bụng, ngày ngày đọc tin của Nguyễn Đường làm hắn cực kỳ khó chịu, ghen tị và không cam lòng như thể sắp ép chết hắn vậy.
Oan gia ngõ hẹp, sau này hai người lại tham gia cùng một bộ phim, Nguyễn Đường là nam chính mà đạo diễn phải làm hết đường mới mời được, còn hắn, trầy trật thử vai mới chiếm được nam phụ! Dựa vào cái chó gì!
Hắn cố tình mua chuộc người của tổ đạo cụ, động tay động chân lên cơ giáp mà Nguyễn Đường điều khiển, chỉ muốn cho anh một bài học thôi, nhưng ai mà ngờ Nguyễn Đường lại thành người thực vật luôn, hắn sợ nhưng hắn lại rất vui, hắn cho tên trong đội đạo cụ một khoản phí bịt miệng lớn, để tên đó sang hành tinh khác sống, lúc này hắn mới hoàn toàn yên tâm.
Chiếc cơ giáp kia là hàng thải, bản thân nó đã có đủ loại vấn đề cho nên không có cách nào đoán được sự cố phát sinh do chính nó hay do người sắp xếp, cuối cùng chỉ đành bỏ mặc thôi. Đại thù đã báo, Diệp Nghi Niên cũng có tật giật mình, im ắng một khoảng thời gian rất lâu mới quay lại.
Ai mà ngờ được, Nguyễn Đường dùng thân phận streamer ẩm thực để xuất hiện trước mặt công chúng một lần nữa, đồng thời cũng lấy được tư cách đầu bếp bốn sao một cách hết sức kiêu căng. Diệp Nghi Niên khi đó còn thấy streamer rất được, muốn mời đến nhà mình làm đầu bếp riêng, nhưng điều tra ra mới biết, Nguyễn Đường này chính là Nguyễn Đường "kẻ trộm" năm ấy.
Nguyễn Đường bây giờ, dù là độ nổi tiếng hay lượng fan đều bỏ xa khi xưa, Diệp Nghi Niên không biết Nguyễn Đường mất trí nhớ, chỉ cho là anh quay về tìm mình để báo thù. Hắn sợ đến mức không thể chịu nổi, hắn phải nhanh tay dìm Nguyễn Đường xuống trước khi anh kịp làm nên thành tựu gì quá khủng khϊếp, bởi vậy, hắn liên lạc với Ngụy Trác, thế nhưng không những không làm được chuyện gì ra hồn mà mọi thứ ngày càng bung bét.
Không thể ngờ rằng, sau lưng Nguyễn Đường lại có một thế lực khổng lồ như vậy, điều này làm Diệp Nghi Niên hoảng loạn cực độ, ý đồ đè Nguyễn Đường xuống càng ngày càng mãnh liệt.
Hay là... Diệt tận gốc đi?
Hắn nghĩ thế bèn lấy quang não ra gọi cho một số hắn chưa bao giờ gọi: "Alô, cậu ạ..." Nhưng chẳng chờ hắn nói ra thêm được một câu nào cảnh sát đã vọt vào, ghì kẻ đang gọi điện thoại là hắn xuống đất không nhúc nhích nổi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]