Lúc Nguyễn Đường tới nhà ăn quân bộ thì ở đó không có ai cả, bởi cũng không phải là giờ ăn nên chỉ có mấy người máy trí năng qua lại dọn dẹp thôi. Anh quen đường đi vào phía sau bếp, ở đây cũng có máy kiểm chứng thân phận, đồ ăn cho các chiến sĩ mà, phải an toàn tuyệt đối và không thể để người không có quyền hạn bước vào.
Nguyễn Đường đặt tay lên khu vực xác nhận sinh trắc, sau khi kiểm nghiệm thành công thì cũng là lúc cửa mở.
"Thầy!" Mấy người đang đứng trong bếp chuẩn bị đồ thì nghe tiếng mở cửa, vừa quay đầu lại đã thấy Nguyễn Đường, bọn họ ai nấy đều mừng rỡ ra mặt.
Tuy Nguyễn Đường ít đến quân bộ để dạy học nhưng anh vẫn giữ liên lạc với sáu học trò của mình cũng như là giải đáp các thắc mắc trong quá trình nấu ăn, sáu người họ cũng xem livestream của Nguyễn Đường và luyện tập dựa theo livestream đó. Giờ đây sáu anh lính đã hoàn toàn coi Nguyễn Đường là thầy giáo của mình, cũng không gọi là Nguyễn tiên sinh như trước mà gọi luôn là thầy.
"Chào mọi người, mọi người đang làm gì vậy?" Nguyễn Đường cười cười hỏi.
"Bọn em đang thảo luận xem thực đơn trưa nay nên làm món gì." Ôn Trạch Dương lập tức trả lời.
"Ồ? Thế quyết định được những món nào rồi?"
Ôn Trạch Dương gật đầu, báo ra tên các món ăn, "Sườn kho, trứng sốt cà chua, khoai tây sợi chua cay, mộc nhĩ xào trứng, thịt xào dưa chuột, thịt băm xào ớt xanh, bò viên hầm khoai tây, gà hầm nấm, canh cà chua đậu phụ, canh sườn nấu bí, tổng cộng tám món ăn hai món canh."
"Được đó." Nguyễn Đường gật nhẹ đầu, học trò học được món mới, đó là điều mà giáo viên nào cũng thấy vui.
Anh nói chuyện với họ thêm vài câu nữa rồi để mọi người quay lại làm việc.
Các học trò nhanh chóng chuẩn bị nguyên liệu để bắt đầu nấu ăn. Bản thân Nguyễn Đường thì ngồi qua một bên nghĩ xem nên chuẩn bị cho Hạ Vân Sâm cái gì, bánh sinh nhật thì nhất định phải có, mì trường thọ này, bánh bao đào tiên và trứng gà cũng là hai loại món ăn thể hiện sự chúc phúc.
Nghĩ đến đây Nguyễn Đường cười khổ, quả thực anh không thể thay đổi thói quen của bản thân, nghĩ đến sinh nhật là nghĩ đến ăn, trách sao bây giờ, anh giỏi mỗi món đó.
Vắt hết óc ra nghĩ nên tặng quà gì thì chẳng bằng nấu một bữa thật thịnh soạn để đãi Hạ Vân Sâm cho rồi.
Vừa hay lúc này quang não của Nguyễn Đường sáng lên, anh kiểm tra thì thấy người gọi là Hạ Vân Dật.
"Hạ đại ca?" Nguyễn Đường nhận cuộc gọi ngay lập tức.
"Tiểu Đường hả, nay rảnh không?" Giọng nói mang đầy tính trêu chọc vang lên bên kia.
"Rảnh ạ, Hạ đại ca có việc gì cần em hỗ trợ sao?"
"Viện khoa học mới hoàn nguyên lại được hai nguyên liệu mới, hơi lạ một tí, cậu đến xem thử xem sao, ngoài ra còn có một bất ngờ lớn khác cho cậu."
"Bất ngờ?" Nguyễn Đường khá là tò mò, anh vui vẻ trả lời: "Được đó, đợi xíu em bắt xe qua liền."
Anh ngập ngừng chốc lát rồi hỏi tiếp: "À phải rồi, Hạ đại ca, nghe bảo mai là sinh nhật anh Sâm, mọi người... Mọi người có kế hoạch gì không?"
Dù sao Hạ Vân Sâm cũng có người nhà, nếu gia đình họ tổ chức sinh nhật với nhau thì anh phải suy nghĩ thêm những biện pháp khác.
"Đúng, mai là sinh nhật nó nhưng mà kế hoạch gì cơ?" Hạ Vân Dật nghi ngờ hỏi lại.
Nghe có vẻ như họ hoàn toàn không có ý định tổ chức sinh nhật cho Hạ Vân Sâm, Nguyễn Đường hơi do dự, "Mọi người... Không có chương trình gọi là tiệc mừng sinh nhật sao?"
"Tiệc sinh nhật? Sinh nhật thôi mà, tặng quà là được còn phải tổ chức tiệc nữa hả?"
Không phải Hạ Vân Dật cố tình không quan tâm em trai, mà là người dân đế quốc Lam Tinh không có khái niệm sinh nhật, dẫu sao trước đây họ cũng từng sống trong một khoảng thời gian dài lấy dịch dinh dưỡng làm thực phẩm chính, cũng không có chuyện cả đám người đứng quây xung quanh thùng dịch dinh dưỡng sau đó chúc mừng sinh nhật các kiểu. Trước đây khi đến ngày sinh nhật của họ thì hai người hoặc là nghỉ ngơi một ngày, hoặc là lên mạng đánh cơ giáp giả lập, sau đó bạn bè tặng quà thế là xong.
"Hay là để tôi tổ chức một buổi tiệc sinh nhật nhé?"
"Được đó, không thành vấn đề." Chỉ cần có đồ ngon thì một trăm phần trăm Hạ Vân Dật sẽ không từ chối, "Cậu định làm ở đâu?"
"Ừm..." Nguyễn Đường do dự, bây giờ anh chưa mua nhà, mà nhà hiện tại thì nhỏ quá, chiêu đãi vài ba người thì được chứ nhiều hơn cũng bất lực.
"Không thì đến nhà chúng tôi nhé, chẳng phải tối nay cả hai đi xem nhà sao? Vừa hay qua nhà chúng tôi luôn, tối ngủ lại cũng được."
"Có hơi phiền không ạ?" Nguyễn Đường do dự, vì dù sao nhà họ Hạ cũng có ba mẹ Hạ Vân Sâm ở đó, một người còn là lãnh đạo cấp cao của hệ thống livestream, anh có cảm giác anh qua thì sẽ ảnh hưởng đến công việc của họ.
Hạ Vân Dật cười nói: "Không sao nha, mọi người trong nhà ai cũng thích cậu cả."
"Vậy cũng được..." Nguyễn Đường gật đầu, "Em cũng không biết phải mời những ai, phiền Hạ đại ca lên danh sách để em xem chút có được không?"
"Đương nhiên là được rồi!" Hạ Vân Dật đồng ý hết sức sảng khoái, "Vậy cậu đến đây luôn đi, đồ bên đây của chúng tôi hẳn là cậu cũng sẽ cần đến."
"Được! Cảm ơn Hạ đại ca."
Nguyễn Đường nhắn tin cho Hạ Vân Sâm báo là mình qua viện khoa học, tối nay sau khi xong việc là Hạ Vân Sâm có thể qua bên đây đón mình luôn.
Tất nhiên là Hạ Vân Sâm không có ý kiến gì.
Sau đó thì Nguyễn Đường gọi xe bay đi thẳng tới viện khoa học.
Hạ Vân Dật tự mình ra cửa đón rồi dẫn anh tới sở nghiên cứu. Nguyên liệu mà họ mới hoàn nguyên được khá là dị nếu chỉ đánh giá qua vẻ ngoài.
"Cậu nhìn nó này, lúc chúng tôi mới hoàn nguyên được nó từ phôi thai ấy, nó chỉ là một chấm đen nhỏ xíu xiu, cũng không biết là cái gì, mấy ngày nó mọc đuôi, xong mọc chân, xong biến thành màu xanh, đầu cũng bự ra, xấu kinh khủng khϊếp, độc thì không có độc... Nhưng mà chúng tôi đều cảm thấy hình như không ăn nó được?" Hạ Vân Dật đưa anh tới phòng thí nghiệm, chỉ vào con vật ở trong l*иg nuôi nói rằng, "Cậu xem thử đi."
Nguyễn Đường bước qua nhìn, nhẹ nhàng cười rộ lên. Còn tưởng là con gì, không phải là ếch hay sao? Ếch xào sả ớt ngon thì ngon thật, tuy nhiên lại có hơi nhiều người bày tỏ phản đối với nó, có điều với cá nhân anh mà nói thì anh khá hài lòng với nguyên liệu mới này.
"Hạ đại ca yên tâm đi, đây là nguyên liệu nấu ăn, có thể ăn được."
"Thế ăn có ngon không?" Hạ Vân Dật trả lời ngay tắp lự, sợ anh nói đùa, Nguyễn Đường cười khẽ "Ngon."
"Thế ngon là được." Hạ Vân Dật gật đầu liên tục, nếu Nguyễn Đường nói nó ngon thì nhất định nó ngon.
Hạ Vân Dật đưa Nguyễn Đường sang phòng thí nghiệm số hai, lần này con vật trong khoang nuôi quen mắt hơn nhiều.
"Còn con này nữa, có vẻ ngoài khá giống quái vật tôm biển ở hàng tinh số mười chín, nhưng đầu lại nhỏ hơn nhiều, chắc là vẫn ăn được chứ?"
"Tôm hùm đất!" Nguyễn Đường sáng mắt, đây chính là nguyên liệu chuẩn trăm phần trăm đến từ trái đất, không phải hàng biến dị! Có thêm nguyên liệu này thì tiệc sinh nhật cho Hạ Vân Sâm sẽ càng thêm phong phú.
Vừa thấy hai nguyên liệu nấu ăn mới thì trong đầu Nguyễn Đường đã bắt đầu nảy số thực đơn. Dù đế quốc Lam Tinh không có thông lệ tổ chức tiệc nhưng chắc chắn số người tham dự tiệc sinh nhật này đây cũng không chỉ có bốn, năm người, thế thì số lượng đồ ăn không được ít, ít quá khách mời không no được.
Hạ Vân Sâm thích ăn cay thì hương vị chủ đạo của bữa tiệc sẽ là cay, gà cay, đầu cá cay, đậu phụ ma bà, cua xào xay, canh cá, ếch xào sả ớt, tôm siêu cay, cá mè áp chảo, thịt rang, gan ngỗng hấp trứng và sò hấp miến tỏi. Canh thì anh sẽ làm canh cà chua thịt bò, món chính là mì cay Thành Đô, bánh bao đào tiên và bánh kem.
"Được, giải quyết xong vấn đề thì tôi cho cậu xem bất ngờ." Hạ Vân Dật cười, "Cậu có nhắc đến thức uống cho người lười đúng không, chúng tôi đã tạo ra ba phiên bản, nhưng không biết cái nào mới đúng vị cậu nói, chẳng bằng cậu qua nếm thử xem." Hạ Vân Dật không chú ý đến Nguyễn Đường đang thất thần, dẫn anh sang một phòng thí nghiệm khác.
"Được đó!" Nguyễn Đường nghe thế thì tập trung lại, không biết viện nghiên cứu làm ra được bia hay coca, nếu thành công thì bữa tiệc sinh nhật của Hạ Vân Sâm đã có đồ uống rồi, vừa hay có thể kết hợp với các món cay trong bữa tiệc, ăn đồ cay nóng uống thêm miếng nước có ga hoặc là bia đá, cứ phải gọi là đỉnh của đỉnh.
Sau khi đến phòng thí nghiệm, Hạ Vân Dật bảo người mang ba loại nước uống đến cho Nguyễn Đường thử, bọt khí ở trong ly vẫn bám đầy thành cốc.
Nguyễn Đường uống thử một hớp, mắt anh sáng lên, không hổ danh viện khoa học là nơi quy tụ bao nhiêu nhân tài, chỉ với mấy ngày đã chế tạo ra thứ đồ uống giống bảy, tám phần anh miêu tả. Một loại nhạt giống coca light, một loại thì hơi ngọt chút, còn ly còn lại có vị giống thuốc bắc.
"Hai ly này ổn nhất, nhưng ly thứ hai nhạt thêm chút là được." Nguyễn Đường chỉ vào hai ly mà mình vừa thử.
"Được, tôi biết rồi."
"Phải rồi, Hạ đại ca, rượu gia vị mà trước em bảo nghiên cứu đến đâu rồi?" Nguyễn Đường trông ngóng rượu gia vị lâu lắm rồi, không có rượu gia vị nên nấu ăn cũng tương đối bất tiện.
"À đấy... Cậu không nhắc thì suýt nữa tôi cũng quên, hôm qua bên dưới báo lên là có mẫu rồi, nhưng vị khá dị, cậu theo tôi đi xem luôn."
Hạ Vân Dật lại đưa Nguyễn Đường sang một phòng thí nghiệm khác để thử rượu gia vị vừa mới nghiên cứu ra.
"A... Chính là cái này." Nguyễn Đường uống thử mọt ngụm sau đó hài lòng nở nụ cười.
Rượu gia vị có chức năng khử tanh và làm nổi bật hương vị của nguyên liệu, có thể nói nó chuyên tạo ra để sơ chế cho các loại thịt, có nó rồi chắc chắn hương vị các món ăn trong bữa tiệc này sẽ tuyệt hơn nhiều.
Hành trình đến viện khoa học lần này có thu hoạch thật sự rất dồi dào, Nguyễn Đường cực kỳ thỏa mãn.
Anh ra ngoài cổng viện khoa học chờ Hạ Vân Sâm tới, Hạ Vân Dật thấy thế không nhịn được nói: "Hai người thân thiết với nhau thật đấy." Hắn giả bộ thở dài mấy lần, thấy Nguyễn Đường quay ra nhìn mới nói tiếp: "Sinh nhật tôi muộn hơn A Sâm ba tháng, đợi đến sinh nhật tôi thì cậu có thể tổ chức một bữa tiệc cho tôi không?"
"Được ạ, không vấn đề gì cả." Tất nhiên Nguyễn Đường cũng sẽ không từ chối ánh sáng từ viện khoa học.
Hạ Vân Dật thỏa mãn gật đầu, sau đó biểu thị những nguyên liệu nấu ăn kia sẽ được chuẩn bị thật kỹ để mai đưa về nhà. Còn làm sao để lừa Hạ Vân Sâm, hắn không lo tí nào, "Cái thằng này chả có tí suy nghĩ nào sâu xa đâu, không bao giờ coi trọng sinh nhật cả, nhất định ngày mai nó sẽ đến quân bộ như thường, yên tâm đi."
Nguyễn Đường gật đầu, lại nghĩ đến cái gì, anh nói: "Phải rồi, Hạ đại ca, lúc anh từ hành tinh số mười chín về có mang theo thủy quái để nghiên cứu đúng không ạ? Chia cho em một ít được không?"
"Oke, không vấn đề." Hạ Vân Dật đưa tay ra dấu, sau đó thấy một chiếc xe bay màu bạc đi đến, hắn nói với Nguyễn Đường: "Anh Sâm của cậu đến rồi kìa, đi đi."
Hắn thấy Nguyễn Đường vui vẻ gọi một tiếng, sau đó chạy về phía Hạ Vân Sâm, cái gương mặt lúc nào cũng lạnh băng của Hạ Vân Sâm ánh lên nét cười nhẹ nhàng, hai người trò chuyện mấy câu rồi một trước một sau leo lên xe.
Hắn lắc đầu cười mỉm, còn tưởng ông em mình không theo đuổi được người ta do cứng nhắc quá, nhưng giờ xem ra ngày vạn tuế nở hoa cũng chẳng còn bao lâu nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]